Chủ Nhật, 11 tháng 2, 2018

Chuyện không mới

Chuyện này, nếu hắn nhớ không lầm, thì hình như hắn đã kể ở đâu đó.

Hồi đó hắn còn học ở bên Âu. Có mấy đồng hương người Việt kể cho tụi "Tây" (bao gồm cả sinh viên bản xứ và sinh viên nước ngoài) nghe chuyện vui. Về nguồn gốc loài người.

Chuyện rằng khi Thượng đế nặn ra loài người, ổng bỏ vô lò nướng. Mẻ đầu ổng nướng quá tay, cháy đen thui, ra người châu Phi. Mẻ thứ hai ổng dè chừng nên lại bị non quá, ra người châu Âu, trắng bóc. Mẻ thứ ba ổng đầy kinh nghiệm, nướng hoàn hảo, ra người Việt nam.

Hắn nghe chuyện phì cười. Không phải vì câu chuyện. Mà là vì hắn đã đọc chuyện này. Vốn là một câu chuyện của người Di-gan.


Xem ra, người Việt không chỉ giống người Di-gan ở nước da. Đen đen bẩn bẩn.

Người Di-gan đa số không có Tổ quốc. Họ sống du mục. Nay đây mai đó. Ngủ trong các lều trại. Kiếm sống bằng múa hát diễn trò mua vui.

Kiểu sống này ngày càng gặp nhiều khó khăn trong thế giới hiện đại. Nhiều nước ở châu Âu xây dựng các khu định cư cho họ. Nhưng hầu hết họ sống khá bẩn thỉu. Không muốn đi học. Và thường làm những nghề "hạ tiện" nhất để kiếm sống.


Hắn từng có một người bạn Di-gan. Một trong số ít ỏi học đại học. Ảnh nói dân tộc ảnh cho rằng họ được sinh ra để múa hát, không phải để lao động.

Dân Việt thì ngày xưa có câu "xướng ca vô loài". Nhẽ lại là một biểu hiện của "mặc cảm tự ti"? Vốn không hề ít trong lịch sử Việt. Cộng thêm ảnh hưởng nho giáo chăng?

Ngày nay, giới showbiz dường như "kiếm được" nhất! Chẳng phải nói lên dân tộc chuộng gì sao?


Nhưng, nói đi, cũng phải nói lại. Nói về di sản của người Việt, ngoài những sản phẩm sử dụng tiếng Việt đó ra, thử hỏi còn có gì nữa?


Nghĩ, thấy giông giống. Chỉ trễ hơn về mặt thời gian mà thôi ...

Không có nhận xét nào: