Chị đại diện Bảo Việt (dân bán bảo hiểm, mồm mép chẳng vừa) tả xung hữu đột trả lời nhiều câu hỏi hóc búa, nhưng riêng câu mà hắn chờ đợi nhất thì chị ta lúng búng viện dẫn các quy định của bộ này bộ nọ.
Ấy là vấn đề bảo hiểm trùng. Hiện nay, những người có thu nhập khá, có thể mua nhiều khoản bảo hiểm (ví dụ sức khỏe) khác nhau. Hiển nhiên họ chờ đợi những khoản bù đắp đáng kể trong trường hợp không may, bệnh tật hay tai nạn. Trớ trêu là, công ty bảo hiểm nào cũng đòi hỏi chứng từ gốc mà mỗi bệnh nhân chỉ nhận được từ mỗi bệnh viện ... mỗi 1 bản.
Hắn, tình cờ đã biết điều này (thực ra, cá biệt cũng có công ty chấp nhận bản sao). Cách giải quyết tạm thời tốt nhất là nếu mua, chỉ mua đúng 1 gói. Ấy còn chưa kể đến các khoản bảo hiểm bắt buộc, ví dụ liên quan như bảo hiểm y tế, bảo hiểm người ngồi trên ô tô, xe gắn máy, bảo hiểm du lịch, ... vốn ... đã bị bắt buộc phải mua rồi.
Vấn đề là, "lãnh đạo" công ty hắn đã tự tiện ký hợp đồng mua cho toàn thể cán bộ công nhân viên. Dự buổi truyền thông xong, nhiều đồng nghiệp trẻ còn ngơ ngác, vậy có ký mua nữa không? Thưa bố trẻ, ký thì người ta đã ký rồi, và đã phát "thẻ xanh" (để bảo lãnh khi nhập viện) in chính xác tên từng người một.
Với một doanh nghiệp nhà nước như công ty hắn, nhẽ còn cần giải trình: nguồn kinh phí mua bảo hiểm ấy trích từ đâu ra? ảnh hưởng thế nào đến thu nhập của người lao động? À, mà đó là cả một câu hỏi khác, và dĩ nhiên, không dành cho chị đại diện xinh đẹp của Bảo Việt.
Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2018
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét