Sáng nay, ngồi trên cầu tiêu đọc sách, thấy cụ Vương (HS) nói, nhân rảnh rỗi không biết làm gì luận Hàn Tín chơi cho đỡ buồn. Cũng đang trong cơn buồn, bèn cũng ... luận Hàn Tín chơi hehe.
So tam kiệt ai bằng Hàn Tín
Một tay thu muôn dặm nước non.
Những ngỡ rằng khoán thiết thư son
Thái Sơn như lệ Hoàng Hà như đái.
Hạp tảo ngũ hồ song Phạm Lãi
Khước lưu tam kiệt độc Trương Lương.
Đau đớn thay, điểu tận cung tàng
Đầm Vân Mộng mắc phải mưu con trẻ
Ví biết chữ khả hành khả chỉ
Thời ngũ hồ một lá cho xong
Làm chi lúng túng trong vòng.
Người đời sau thường chê họ Hàn rằng, thân làm tướng tài, liệu việc như thần, mà không lường được mưu hèn kế bẩn của vua hèn Lưu Bang và mụ đàn bà Lữ Trĩ. Hay như cụ Nguyễn ở trên cũng chê Tín biết khả hành không biết khả chỉ.
Nghĩ, biết đâu, Tín hiểu việc từ thuở ban sơ, mượn mệnh đế vương của Lưu Bang để đặt chân vào "hãn thanh". Chê Lưu Bang tài chỉ quản "vài muôn", so với mình "càng nhiều càng tốt", để mượn lưỡi gươm của Lưu Bang mà có cái kết oai hùng, tránh khỏi chết già trên giường bệnh, cảnh "mỹ nhân tự cổ như danh tướng".
Lão già nơi núi kia bỗng cười lớn, nói vậy, phải chăng quá đề cao họ Hàn, hay chê Tín thậm tệ? Bởi, cả một đời anh hùng, vẫy vùng bốn biển, nhẽ không ra ngoài được một chữ danh?
Hôm kia, ngồi nhậu, cao hứng, bèn kể chuyện Lưu Linh (đến tận ngày nay vẫn có vô vàn đệ tử), đi đâu cũng vác theo một cái cuốc, trên cán có dán chữ "chết đâu chôn đó". Có người chê rằng, biết đến vậy mà vẫn còn câu nệ chôn với không chôn ư?
Bạn, hỏi cắc cớ, chớ cái ông chê đó là ông nào? Nghĩ bụng, thoát như thế, mà để danh vương lại với đời, thì, chẳng hoá quá tầm thường hay sao ...
Thứ Ba, 12 tháng 6, 2018
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét