Đó không phải là một cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ (hay bất cứ sắc màu nào khác hihi). Chỉ là chia tay sếp về hưu thôi mà. Thực ra đến thời điểm này anh cũng không còn là sếp trực tiếp. Với nhiều người, chỉ đơn giản là chia tay một người anh, hay một đồng nghiệp. Buồn cười, giao cho mấy đứa trẻ trang trí, sau nhiều cuộc điện thoại tham vấn, cuối cùng, dòng chữ ghi: Chia tay đồng chí ... hehe.
Với nhiều người ngoài nhìn vào, có thể, đó chỉ là một cuộc nhậu. Với vài người khác, có thể, còn tệ hơn, vì, có những ông bố trẻ, đi nhậu, quên đưa con đi chơi Trung Thu. Với nhiều đồng nghiệp trẻ mới vào công ty gần đây, có thể, chỉ là một sự hình thức.
Với lão, đó là cả một thời xa vắng. Thật hay, có mặt đầy đủ các anh đã về hưu, bao gồm cả các anh lái xe từng gắn bó, và, cả giám đốc ngày ấy, về hưu đã trên 15 năm. Không phải ngày ấy mọi sự đều vui vẻ, nhưng, lão có thể ví von rằng, những con người ấy, như những nông dân chân đất, đã cùng nhau xây nên một lâu đài. Tiếc rằng, không phải là một lâu đài tuyệt mỹ. Và, tiếc rằng (nhưng hợp lẽ thôi), nay, chủ nhân lâu đài ấy, là những kẻ cơ hội.
Quan hệ thân thiết, anh em sẽ còn gặp nhau nhiều. Không hẳn là chia tay.
Hoặc, có thể, là, chia tay, chính mình ...
Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2018
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét