Tối qua dự tất niên. N.
Gần nhà nên chỉ việc đi bộ tới. Nhưng cũng chẳng uống bao nhiêu. Hôm trước tất niên ST đã say quên trời đất rồi.
Mọi người cũng toàn phải đi taxi hoặc "taxi công nghệ" tới. Quán xá vắng hẳn.
Mấy đứa công nhân trẻ vẫn uống tưng bừng. Trong đó lão không biết mặt bao nhiêu. Mới. Và hầu như đi làm xa cả năm. Hết vào Nam lại ra Bắc.
Doanh thu vẫn thuộc loại tốt. Nhưng bỗng liên tưởng tới tình trạng công nhân phương xa đến làm việc nhiều quanh đây. Cuộc cạnh tranh lôi kéo nhân lực từ những vùng trũng hơn. Hiển nhiên chỉ vì một lý do duy nhất. Giá rẻ. (Chẳng phải các nước phát triển cũng nhập khẩu lao động từ các nước đang phát triển đó sao?).
Và, có lẽ, cũng hiển nhiên, là chất lượng công việc luôn có vấn đề. Mặc dù, với sự đầu tư kỹ thuật hầu như tối thiểu, cũng chỉ đủ để nhập những cuộc chơi hàm lượng chất xám thấp.
H` và H' manh nha nhận thấy điều này. Nên ngỏ lời muốn lão trở lại. Chủ yếu với vai trò định hướng, hướng dẫn và đào tạo. Nếu không, tư duy theo đường mòn lối cũ đang khiến trình độ đi xuống.
Chưa vội trả lời. Chỉ nhẹ nhàng bảo, có lẽ chúng ta cần xác định nhu cầu một cách rõ hơn.
H` tâm sự. Thực ra cũng không còn nhắm tới một đích nào cao xa. Chỉ mong duy trì một cỗ máy hữu dụng. Song nhiều lúc cảm thấy rất mệt mỏi. Và rất cần những sự sẻ chia.
Uh. Thực ra, với cách làm "thuận tự nhiên", ít bài bản thì sự mệt mỏi sẽ không giảm bớt, nếu không muốn nói còn tăng lên. Động viên em cố gắng. Và cảnh báo cố gắng cảm nhận các dấu hiệu của những bước ngoặt sẽ tới. Vì đó là những lúc không muốn thay đổi cũng không được.
Một chuyện buồn nữa qua nói chuyện với H' là sự tan rã của V. Haiz.
Thực là, không xây được một cái đích chung, thì đến lúc chia đàn sẻ nghé cũng không quá lạ. Mà còn theo một cách đáng buồn, khiến lão cảm thấy mình như một thuỷ thủ đã sớm rời bỏ con tàu từ khi nó còn chưa chìm ... (theo lối không thấy không đau ...).
Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2020
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét