Ốc ăn trộm của (trùm) Sò đem bán cho (thị) Hến. Sò báo quan, phát hiện ra đồ ăn cắp, kiện Hến, Hến khai ra Ốc. Ốc bị quan đánh, chửi Hến. Hến bảo "chú bán tôi mua, có đâu không mà tôi nói có?".
Anh A đi buôn kiếm lời, mua cái máy 5 tỷ, bán 6 tỷ, lời 1 tỷ dành để nuôi thân nuôi quân đóng thuế và trả đủ loại chi phí.
Giả sử anh í bán không được giá, chỉ được 5 tỷ rưỡi, lời nhõn 500 triệu thì đành bóp hầu bóp miệng thắt lưng buộc bụng.
Anh muốn giữ quan hệ tốt với khách hàng, phải trích tiền lời biếu người mua nữa.
Nhưng người mua chưa hài lòng (với khoản hoa hồng), bảo tao mua giá ... 10 tỷ. Anh A lời 5 tỷ trên danh nghĩa, thực chỉ lời gấp đôi, 2 tỷ, còn 3 tỷ "bắn" lại cho người mua. Win - win.
Người mua tốn thêm 5 tỷ, kiếm 3 tỷ, mà thắng thì ai thua?
Vốn dĩ người mua chỉ mua cho ông bố. Máy ông bố dùng, tiền ông bố trả. Nếu ông bố chi 6 tỷ (thậm chí chỉ 5 tỷ rưỡi, nếu con ông thương ông, quý đồng tiền mồ hôi nước mắt của ông) mà ông có máy dùng thì thằng con đi mua chẳng được xu nào, nó bèn lừa bố chi 10 tỷ đặng kiếm 3 tỷ bỏ túi ăn chơi. Ông bố mất thêm 4 tỷ, trong đó 3 tỷ chảy ngược về túi con ông.
Nguyên từ xưa, ông bố giao thằng con làm việc, mua máy hết 6 tỷ ông đưa nó 6 tỷ đi trả, nó mặc cả giỏi, khô cả cuống họng để chỉ phải trả 5 tỷ rưỡi tiết kiệm cho ổng nửa tỷ thì ổng đưa nó 5 tỷ rưỡi không cho nó 1 xu uống nước. Nó kêu, ông bảo thôi thì tao vờ như máy giá 5 tỷ 6, mày trả 5 tỷ rưỡi cho người ta còn 100 triệu xem như bù công mày.
Con hươu con được bố chỉ đường bèn chạy tứ tung, nay 100 mai 200 mốt ... 3 tỷ ...
Ời, rỗi hơi đi lo chuyện bố con nhà chúng ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét