Không phải là đã đến lúc, mà phải nói là đã quá trễ, nhưng, trễ còn hơn không, cần phải đánh giá lại ngay lập tức chiến lược đầu tư vào thuỷ điện nói riêng, cũng như chiến lược đầu tư trong ngành năng lượng điện nói chung.
Thuỷ điện, ngay từ những ngày còn tràn ngập ánh hào quang của những Hoà bình, Trị an đã nhanh nhóng bộc lộ nhiều nhược điểm. Lúc thiếu nước thiếu điện, khi xả lũ lụt tràn, chưa kể giành nhau nguồn nước với nông nghiệp tưới tiêu hay giao thông đường thuỷ. Rồi thuỷ điện vừa và nhỏ phủ kín miền Trung. Phá rừng. Động đất. Đất đai khô cằn sâu bọ rắn rết phát sinh do thiếu lụt tự nhiên. Bờ sông bờ biển sạt lở vì thiếu phù sa. Nếu nhìn xa hơn còn phải sợ những quả bom nước núp sau những "bê-tông vĩnh cửu" mác Tàu. Bây giờ nghe mưa gió bão giông là người dân đâu đâu cũng kinh sợ 2 từ "xả lũ". Lũ ống lũ quét sạt lở đất đá nào phải chuyện hôm nay mới biết? Phải nghe chuyện tai nạn vùi lấp mới hay?
Thuỷ điện chiếm bao nhiêu % trong tỷ lệ an ninh năng lượng điện? Ai chịu trách nhiệm quy hoạch bản đồ năng lượng điện? EVN từng nổi tiếng với đầu tư "ngoài ngành", thậm chí tăng tiền điện để xây trụ sở, khách sạn. Rồi "đầu tư" điện than công nghệ Tàu phế thải, đầu ra gây ô nhiễm môi trường, đầu vào không hề tích trữ than? Đòi "đầu tư" điện hạt nhân đầu ra không biết đổ thải đi đâu đầu vào không biết mua của ai. Trong khi cùng lúc gây khó khăn cho năng lượng xanh sạch điện gió điện mặt trời ...
Câu hỏi, dường như quá lớn?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét