Thứ Năm, 31 tháng 12, 2020

Change

 Trong trò chơi bốc 4 từ cho một năm mới đang đến, lão đã thấy: Love - Gratitude - Money - Change.

Có lẽ đó là 4 điều tuyệt vời có thể đến với một người. Nhưng nếu 3 điều đầu có thể đến ở bất kỳ thời khắc nào thì điều lão mong muốn nhất ở thời khắc này chính là điều cuối cùng, change.

Phải nói rằng, không vui vẻ gì khi muốn tống tiễn một năm cũ theo cái cách như vậy.

Một năm bị phủ bóng bởi dịch cúm Vũ hán. Sự trớ trêu của phương pháp phòng chống dịch chủ yếu, cách ly, đã biến những vùng đất sầm uất với ngành công nghiệp không khói thành những sa mạc vắng lặng và thất nghiệp.

Cộng hưởng với vùng đất lão đang sống là nghề nghiệp của lão, số lượng các chuyến bay giảm đến mức độ đói nghèo. Và, cộng hưởng với sự khó khăn của con người và vùng đất ấy là sự khắc nghiệt của thiên nhiên. Nắng hạn được nối tiếp bằng bão, lũ, lụt bổ sung sạt lở, núi rừng lẫn bờ biển.

Vừa hoàn hồn sau đợt cách ly thứ nhất thì thành phố đáng sống trở thành tâm điểm của đợt thứ hai với sức tàn phá nặng nề hơn nhiều. Cuộc sống trở nên bất tiện, công việc trở nên khó khăn. Với dự đoán thời gian hồi phục phải được tính bằng đơn vị năm.

Vậy thì, hãy bắt đầu bằng việc trừ số năm đó đi 1 ...

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2020

Khách hàng và món hàng

 "Cuộc chiến" (cái này là cách dùng từ yêu thích của dân tộc yêu hoà bình nọ) giữa Apple và Facebook đang đưa ra vài khái niệm thú vị.

Mỗi cá nhân chúng ta đang là khách hàng của Táo khuyết (chúng ta mua hàng của họ) và là món hàng của Fb (thông tin về chúng ta được Mark bán cho đối tác).

Quặng

 Bên nào cũng nói mình đúng, khi quặng xuất khẩu của một doanh nghiệp bị hải quan giữ lại.

Có vẻ như bên hải quan đã sai, khi cho rằng lý do là "quặng thô", dựa vào hàm lượng (lẽ ra phải thấp).

Nhưng nếu doanh nghiệp dựa vào hàm lượng cao của quặng để "lách luật" thì đây chắc chắn không phải là một hành động "yêu nước".

Một hành động không yêu nước được "cổ vũ" bởi "luật" hẳn "luật" phải có vấn đề.


Vấn đề đến đây đã ... hơi xa ...

Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2020

Moral hazard

 (Thực ra là kể tiếp câu chuyện ...)

Người đàn ông mười năm trước đã nhảy xuống từ thành cầu và kẻ "cướp nhà băng" mười năm sau không có gì liên quan tới nhau.

Người đàn ông mười năm trước đã gửi toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình vào một ngân hàng, như một khoản đầu tư an toàn, và dùng nó để bảo đảm cho các khoản vay của mình. Cho đến khi an toàn không còn là an toàn, ngân hàng nọ phá sản, người đàn ông còn lại các món nợ.

Người ta giải thích cho ông bố 2 con rằng đó là "moral hazard". Giống như có 2 thằng ngốc cùng ngồi trên một nhánh cây cao và thằng phía trong cầm một ... cái cưa. Bạn chính là thằng ngốc ngồi phía ngoài.

Kẻ "cướp nhà băng", khi còn là một đứa trẻ 7 tuổi, lần đầu tiên nghe mẹ nói rằng, nếu con muốn làm Thượng đế mỉm cười, hãy nói với Ngài dự định của con.

Có lẽ đứa trẻ 7 tuổi chưa thể hiểu lời mẹ, cho đến khi người mẹ quỳ xuống xin lỗi con, nói rằng lẽ ra con không nên đưa cho mẹ số tiền dành dụm của con.


P/S. Lão thích cách dịch "moral hazard" ra tV một cách dân dã, như "chơi lận", hay "ỷ thế làm liều". Nghe không giống "rủi ro đạo đức"?

Khi bạn đóng bảo hiểm cho nhà nước, đó không phải là một mối quan hệ ngang hàng, vì bạn ở phía kém ưu thế thông tin (thằng ngốc ngồi ngoài, phía ngọn của nhánh cây). Cho đến một ngày nhà nước thay đổi ...

:-)

It’s hardly surprising that people get confused and society is going to the dogs when it’s full of caffeine-free coffee, gluten-free bread, alcohol-free beer.


Backman, Fredrik. Anxious People: A Novel (p. 38). Atria Books. Kindle Edition. 

Thứ Tư, 23 tháng 12, 2020

Câu chuyện BRT

 Tàu điện chạy trên đường sắt. Ở châu Âu, nhiều đoạn đường tàu điện nằm ngay giữa đường phố. Ô tô, xe máy, xe đạp, cả người đi bộ đều có thể đi ngay trên đường tàu điện. Dĩ nhiên, họ biết nhường đường khi tàu điện chạy tới.

Xứ Đông Lào có BRT. BRT chiếm riêng một làn đường trên đường phố. Dĩ nhiên, làn đường này phần lớn thời gian là ... bỏ trống. Nhưng, nếu cho phép các phương tiện khác đi vào làn đường dành riêng cho BRT thì gần như chắc chắn 100% khi BRT chạy tới sẽ ... không có lối đi.

Nhường nhịn, dường như không phải là thói quen của dân Đông Lào như họ vẫn thường tự nhận. Thay vào đó, tranh giành từng tí một trên trường đời mới là đặc sản văn hoá (nếu có thể gọi đó là văn hoá).

Thứ Năm, 17 tháng 12, 2020

Kể lại một câu chuyện

 Một kẻ không may mắn quyết định đi cướp nhà băng.

Đây vốn không phải là công việc dành cho những kẻ thiếu chuyên nghiệp. Vụ cướp nhà băng bất thành, biến thành một vụ bắt giữ con tin, khi kẻ cướp nhà băng thất bại bỏ chạy và xông bừa vào một căn hộ, nơi một nhóm người đang tụ tập tìm hiểu mua bất động sản, được giới thiệu bởi một nữ môi giới.

Lúc viên cảnh sát trẻ bước vào căn hộ sau khi các con tin đã được thả và nghe có tiếng súng, anh ta dẫm phải một vũng máu trên sàn nhà, nhưng tịnh không một bóng người. Viên cảnh sát cho rằng có thể kẻ gây án vẫn còn ẩn nấp đâu đó trong căn hộ, và lòng trắc ẩn khiến anh ta lo lắng rằng hắn có thể chết vì mất máu nếu không được tìm ra.

Viên cảnh sát trẻ được cho là đã trở thành cảnh sát vì khi còn là một cậu bé, trước đó 10 năm, đã không ngăn được một người đàn ông nhảy cầu. Người cha của 2 đứa con bị mất việc, không thể lo cho gia đình, đã leo lên thành cầu, và nhảy xuống bất chấp lời can ngăn của cậu bé. Chỉ viên cảnh sát trẻ biết rằng, mình trở thành cảnh sát vì một người khác. Một cô bé, cũng đã leo lên thành cầu ấy, từ đó có thể nhìn thấy căn hộ nơi xảy ra vụ bắt giữ con tin 10 năm về sau. Cô đã không nhảy xuống.

Cũng có phần nôn nóng muốn phá vụ án trước khi người ta gửi các chuyên viên điều tra từ thủ đô tới, nhưng viên cảnh sát trẻ hầu như không phát hiện được gì qua quá trình thẩm vấn các con tin được thả. Nhất là nhà môi giới bất động sản, một phụ nữ trung niên có vẻ già hơn tuổi, dường như cố tình láu cá không chịu trả lời các câu hỏi. Viên cảnh sát tin rằng có những con tin, nếu không phải là tất cả các con tin, đã không nói thật, ít ra là không nói toàn bộ sự thật.

Thực ra, đây chỉ là một đồn cảnh sát địa phương nhỏ. Viên cảnh sát trẻ còn luôn bị quấy rầy bởi nhã ý giúp đỡ của một viên cảnh sát già. Trên bàn làm việc của 2 người có ảnh của cùng một người phụ nữ. Mẹ của người này và là vợ của người kia, người luôn nói rằng 2 cha con không nên làm việc cùng nhau. Trên bàn của người cha còn có ảnh một người phụ nữ khác, người chị lớn hơn 7 tuổi của viên cảnh sát trẻ, đã bỏ nhà ra đi.

Người cha một hôm đã phát hiện ra rằng, con trai mình đã rút toàn bộ tiền tiết kiệm để đưa chị đến điều trị tại một nơi chuyên biệt. Người chị đã bỏ trốn khiến em trai mình không lấy lại được số tiền, và chỉ gọi điện cho em để mượn thêm "ít ngàn", nói rằng để mua vé về nhà. Nhưng cô đã không hề về, dù năm nào người cha cũng mong cô sẽ xuất hiện nhân dịp lễ Giáng sinh.

Khác biệt giữa 2 cha con là sự khác biệt của 2 thế hệ. Người cha trải qua tuổi thơ khi người ta nhốt những đứa trẻ hư ở trong phòng, còn tuổi thơ của người con là thời người ta tìm cách lùa những đứa trẻ ra khỏi phòng chúng.


(còn tiếp ... hehe chưa đọc xong ...)

Thứ Hai, 14 tháng 12, 2020

Lãng quên


Sau khi España vừa chấm dứt xong
Đội Ý thành công
Em có nghe chăng Paolo Rossi là vua phá lưới
...


Không biết ai là người đã đặt lời bài nhạc chế như vậy, sau WC năm 1982 tại Tây ban nha (España). Năm đó, đội Ý (Italia) đã vô địch thế giới mặc dù ban đầu không được đánh giá cao. Hoà cả 3 trận ở vòng bảng, lọt vào vòng 2 nhờ hơn chỉ số phụ, nơi phải cạnh tranh 1 suất đi tiếp duy nhất với ... Brasil và Argentina. Đội Ý đã chiến đấu máu lửa, xé rách cả áo đối thủ, nhưng quan trọng là ... ghi được bàn thắng, nhờ sự bùng nổ của tiền đạo Paolo Rossi. Đồn rằng, anh này chỉ được vào đội tuyển từ vị trí ... để lấp kín chỗ!?

Năm đó lão còn học cấp 2, về hè áp tai vào cái radio cũ kỹ của ba lão, chạy bằng điện từ mấy viên pin cũ gỡ ra ngâm vào cốc nước muối. Thời còn không mua nổi một viên pin, 3 cha con để dành chỉ nghe thời sự và ... bóng đá.

Nên, không lạ là trước đó cũng như sau này, chẳng mấy khi nghe về Paolo Rossi. Rồi, thời gian cứ thế trôi qua.


Cho đến hôm nay, cũng đọc được trên một trang báo online của Slovakia chứ báo việt không thấy nói gì, về cái chết của anh. Sau một thời gian bạo bệnh, 64 tuổi, quan tài được khiêng bởi những đồng đội từ đội tuyển ngày xưa, nhà thậm chí còn bị kẻ gian đột nhập ... ngay trong lễ tang.



Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2020

2021?

Đọc "tút" của bạn, một bức hình đầy các chữ cái. Nói rằng nếu bạn nhìn thấy 4 từ nào đầu tiên trong bức hình đó, đó sẽ là những điều sẽ đến với bạn trong năm 2021.

Lão vốn không tin mấy "trò" như vậy, nhưng lỡ nhìn vào bức hình và thấy 4 từ:
LOVE - GRATITUDE - MONEY - CHANGE


Sent from my iPhone

Thứ Tư, 9 tháng 12, 2020

Cân sức khoẻ

 Hồi lão mới đi làm, thu nhập một tháng dưới 500K. Rồi Mobifone ra đời, thuê bao hàng tháng trên 300K gọi cuộc nào trả tiền cuộc nấy. Nghĩ bụng, chả bao giờ dùng điện thoại di động.

Nay đi làm đã trên 25 năm, mới được Mobifone tri ân khách hàng lâu năm (20 năm). Trong danh sách quà tự chọn, lão chọn cái cân sức khoẻ. Thấy hay hay so với các quà khác thôi, chứ không biết để làm gì. Nghĩ bụng, để hàng ngày cân xem mình nặng bao nhiêu hihi.


Hoá ra, nó cân "một số thứ" nữa, ngoài trọng lượng. Nhập giới tính, chiều cao, tuổi, để xem so với chuẩn men U50-60 thì "lão" thế nào:

Tỉ lệ mỡ 13.3%, tiêu chuẩn bình thường 17-25 🏃🏻 (quá thấp)

Tỉ lệ nước 59.6%, tiêu chuẩn bình thường 43-65 🏊‍♂️

Tỉ lệ cơ 43.6%, tiêu chuẩn bình thường 44-59 💪 (hơi thấp)

Trọng lượng xương 2.7kg, tiêu chuẩn bình thường 1.9-3.7 🦴

Mỡ nội tạng 2, tiêu chuẩn bình thường 1-9 🫀(bình thường thấp)

Năng lượng cần hấp thụ 1389kCal, tiêu chuẩn bình thường 980-2060 🍲

Cuối cùng, BMI 19.4, lọt vào dải 18.5-23.9 không béo không gầy (hơi gầy) 👍


Nếu thu nhập cứ như ngày xưa, không đủ để xài Mobifone, hoặc, giá cả Mobifone cứ ở trên trời, so với thu nhập người lao động bình thường, thì, các chỉ số có thể ra sao nhỉ? Hehe.

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2020

Hư dụng

 Hồi lâu có mấy cuộc tranh luận, kiểu nửa đùa nửa thật, về chuyện người phương tây với người phương đông (thực ra là người vn) ai thực dụng hơn ai.

Hiển nhiên mấy cuộc tranh luận kiểu ấy, dù là đùa hay là thật, không bao giờ đi đến đâu. Nhưng chúng bộc lộ nhiều điểm hay ho.

Nay bỗng nhận ra, ngV chưa bao giờ lãng mạn, nhưng họ cũng không thực dụng. Họ ... vô dụng, nói giỡn, hư dụng.

Bất chấp mọi thực tế đắng cay, ngV hạnh phúc với những lời ve vuốt vu vơ, tự hào những mây bay gió thổi ...

(Vẫn) cuộc sống phiên bản lỗi

 Sáng đọc được tin về một nhóm bạn trẻ nỗ lực xoá bỏ định kiến về Tự lực văn đoàn.

Định kiến? Làm gì có định kiến nào ngoài thành công của các thầy cô giáo dạy văn của chúng ta?


Chuyện về cậu tiếp viên hàng không lây nhiễm cúm Tàu vẫn gây ồn ào. Có lẽ lỗi cá nhân sẽ được thế mạng cho lỗi quy trình?

Nhưng một (vài) bài viết về sự hy sinh thầm lặng của một nghề (kiếm được nhiều tiền) cao quý đang làm bốc lên cái sự thum thủm trong suy nghĩ của "một bộ phận không nhỏ" của xã hội.


Và câu chuyện đau lòng về một nữ sinh phải tìm đến cái chết dường như đang trong màn sương mờ ảo thì cô giáo chủ nhiệm của em đã đóng đinh vào cái hòm chứa thây ma ngành giáo dục bằng những lời mai mỉa đến rợn người.

Mà, không cần đến những nhát búa đóng đinh của cô giáo đang làm cái nghề cao quý nọ thì một hệ thống giáo dục khiến một học sinh của mình phải tự tử cũng đã đáng đem chôn.


Chỉ cần những ngón tay đầu lưỡi đang nóng theo con tim kia biết kiên nhẫn chậm lại một chút sau cái đầu lạnh thì xã hội đã bớt gió bão ngả nghiêng ...

Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2020

Bẩn

 Mỗi status của nick Donald Trump trên Fb đều được Mark of Facebook thêm vào một "nhãn" (mà không biết Mark gọi cái đó là gì).

Dù có là cái gì thì trò đó của Mark cũng thật là bẩn.

Ngoan

 Đọc thấy cô cháu chia sẻ câu chuyện một người con "ngoan", 40 năm không hề dám cãi bố một câu. Yêu bố nhất trên đời nhưng cũng sợ bố nhất trên đời.

Cuối cùng nhận ra mình tự đánh mất cơ hội làm con (vì đã thành một con cừu) mà cũng khiến bố mình mất cơ hội làm cha (vì đã thành một nhà độc tài).

Tự nhiên lão nghĩ tới những trường hợp lừa đảo đang nhan nhản ngoài xã hội. Thấy sao người ta dễ bị lừa đến thế, mà cũng dễ đi lừa người khác đến thế?

Tại sao không nghĩ một đồng tiền được hứa hẹn trả cho mình thì phải có ai đó thật sự làm ra nó, dĩ nhiên không phải những kẻ trung gian rồi. Tại sao không nghĩ mình làm ra một đồng tiền nó khó khăn biết bao nhiêu mà lại có những đồng tiền được hứa hẹn dễ dàng đến thế?


Ngoài một chứng bệnh chung là tham, thì cũng còn vì dân ta không quen hỏi tại sao ...

Sự khốn nạn của chính sách

 Trong rất nhiều những mâu thuẫn giữa "giai cấp lãnh đạo" và nhân dân lao động, có một mâu thuẫn cỏn con, thậm chí mới chỉ ở trong ý nghĩ, là "lãnh đạo" thường muốn "ngồi ghế" càng lâu càng tốt trong khi người lao động mệt mỏi mong được nghỉ hưu.

Vì thế, kết cục của việc tăng tuổi nghỉ hưu có thể đoán được từ trước, khi ai cũng biết những ai có quyền "bỏ phiếu".

Nay thì các báo chính thống đã rầm rộ "phổ biến" lộ trình tăng tuổi nghỉ hưu, hơi hơi phức tạp để những người lao động vô tâm có thể biết chính xác mình sẽ được nghỉ hưu lúc nào. Và thế là ít ai để ý đến một con số "khiêm tốn" ẩn nấp sau một rừng số má chữ nghĩa của chính sách, 35 năm làm việc mới đạt lương hưu tối đa 75%.

Ví dụ, trước đây có người 60 tuổi nghỉ hưu, đóng BHXH 30 năm là đủ để được hưởng lương hưu tối đa 75%. Nay một người như vậy, 62 tuổi mới được nghỉ hưu, xem như đóng BHXH được 32 năm, vẫn còn thiếu 3 năm mới được hưởng 75% tối đa. Tức là phải vất vả thêm 2 năm để nhận đồng lương hưu còm cõi có 69%.

Hiển nhiên rất nhiều những người lao động khác đóng BHXH không đủ số năm tối đa cũng sẽ mất trắng 6% lương hưu.

Bravo chính sách!

Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2020

Thoả hiệp

 Một tiếp viên của VNA là đầu mối lây lan bệnh cúm Tàu ra cộng đồng.

Cậu ta làm được điều này vì công việc của cậu ta nối những người mang bệnh với cộng đồng.

Bây giờ người ta tranh cãi liệu công việc đó là cao quý hay chỉ đơn giản vì tiền? Là tự nguyện hay bị bắt buộc? Người ta phải biết ơn họ hay đơn giản đã trả tiền rồi?

Và, cậu tiếp viên đó đã mắc lỗi hay tại quy trình sai?

Rút cục VNA có là một doanh nghiệp như một doanh nghiệp? Họ có đáng được nhận một khoản tiền cứu trợ từ nhà nước? Họ có phải "biết ơn" "nhà nước" hay "nhân dân" vì điều đó?


Không cần phải đợi đến tận cuộc nhậu say nhoè tối qua, sau "hội nghị" tổng kết năm cứ năm sau lại hình thức hơn năm trước, lão mới nhận ra một xã hội đầy lỗi.

Và, chúng ta ngày càng thoả hiệp, với cái xấu, cũng cứ năm sau lại xấu hơn năm trước ...

Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2020

National

Đi ngang sòng bạc "của người Tàu cho người Tàu" sáng rực dòng chữ gắn đèn Crown International Club, thấy phần chữ "Inter" nháy nháy, thành ra chỉ thấy rõ "national".
National Club? Vô tình hay hữu ý? What nation?


Sent from my iPhone

Thứ Tư, 2 tháng 12, 2020

Tự giác

"Tự giác" là mỹ từ được khoa trương hoành tráng trong mấy chục năm xây dựng CNXH. Nhưng, cũng mấy chục năm xây dựng "con người mới XHCN" ấy đã biến mỹ từ đó thành chỉ đầu môi chót lưỡi không hơn.


Sent from my iPhone

Lào

Bài phát biểu của một quan chức Lào trên đài truyền hình Đông Lào, vẫn bằng tiếng Đông Lào nhưng không còn lưu loát như "tiền nhân".


Sent from my iPhone

Thứ Ba, 1 tháng 12, 2020

Anxious people

 Trong một ngày bà trời đỏng đảnh như cô gái mới lớn thì làm việc ngoài trời thật sự là một việc bực mình. Ba hồi hửng ba hồi lâm thâm lắc rắc.

Nhân được bạn Mất Dép giới thiệu quyển Anxious people, bèn quay lại thăm Amazon. Và quyết định tra tấn khả năng đọc Anh ngữ khốn khổ của mình bằng việc mua bản Kindle, $13.95. Bản Hardcover cũng chỉ $14.65 và có ship về vn, nhưng tốn gần $36 nữa (!). Và bản Audio thì chỉ chưa đầy $13, nhưng tiếc rằng trong 4 kỹ năng thì nghe còn khốn khổ hơn đọc.

Ngoại trừ việc Kindle on Big Sur đang có vấn đề gì đó thì đã có thể đọc on Cloud hoặc iPhone, now.