Một tiếp viên của VNA là đầu mối lây lan bệnh cúm Tàu ra cộng đồng.
Cậu ta làm được điều này vì công việc của cậu ta nối những người mang bệnh với cộng đồng.
Bây giờ người ta tranh cãi liệu công việc đó là cao quý hay chỉ đơn giản vì tiền? Là tự nguyện hay bị bắt buộc? Người ta phải biết ơn họ hay đơn giản đã trả tiền rồi?
Và, cậu tiếp viên đó đã mắc lỗi hay tại quy trình sai?
Rút cục VNA có là một doanh nghiệp như một doanh nghiệp? Họ có đáng được nhận một khoản tiền cứu trợ từ nhà nước? Họ có phải "biết ơn" "nhà nước" hay "nhân dân" vì điều đó?
Không cần phải đợi đến tận cuộc nhậu say nhoè tối qua, sau "hội nghị" tổng kết năm cứ năm sau lại hình thức hơn năm trước, lão mới nhận ra một xã hội đầy lỗi.
Và, chúng ta ngày càng thoả hiệp, với cái xấu, cũng cứ năm sau lại xấu hơn năm trước ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét