Tý hôm nay đi học về, đăm chiêu như ông lão, khiến cả nhà bật cười. Bố vốn không bao giờ trêu chọc gì ai cũng phải hỏi:
- Ai làm gì ông cụ non của bố thế?
+ Bạn Hài Long bố ạ.
- Phải Hài Long con nhà giàu học giỏi không? Bạn đó với con xưa nay "nước sông không phạm vào nước giếng", sao lại làm con buồn?
+ Vâng, chả liên quan gì đến con bố ạ, chỉ là con không thể hiểu nổi.
- Kể bố nghe xem nào.
+ Bạn ấy được nhiều người biết đến, có nhiều người yêu mến nên đứng ra nhận quyên góp tiền ủng hộ bạn Trung.
- Phải thằng Trung nhà nghèo, lại gặp tai nạn hồi năm ngoái không? Cũng lâu rồi mà.
+ Vâng, chính thế. Nhà bạn Trung khó khăn lắm. Thế mà đến tận bây giờ, nhờ bạn Phan Hoài đanh đá nói ra, cả trường mới biết là Hài Long không hề chuyển một đồng nào tiền quyên góp của mọi người cho Trung cả.
- Trời. Thế nó làm gì với số tiền ấy? Nhà nó giàu nứt đố đổ vách, thiếu gì tiền?
+ Thế con mới không hiểu nổi. Ai cũng bảo nhà nó giàu, nhưng bạn Phan Hoài còn chỉ ra nó lấy tiền mọi người góp đi tiêu xài gì đó, xong lại bù vào. Nếu đến lúc nó không bù vào nữa, là xem như mất.
- Lạ nhỉ, chẳng nhẽ nó xem mọi việc như trò đùa? Nhận tiền mọi người quyên góp rồi để đó ... cho vui. Hay nó tưởng dễ, làm để cho oai, đến lúc thấy khó nhai, lơ lơ muốn nản?
+ Bố, con đang đau đầu, bố còn hỏi thế, con biết hỏi ai?
- Thôi, bỏ đi con, kiểu gì thì tư cách của nó cũng không ra gì đâu con ạ. Ở đời, đã nhận thì phải làm. Hô cho to để lấy danh rồi "đầu voi đuôi chuột" thì không lừa đảo cũng chẳng khác gì lừa đảo đâu con ạ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét