Bùi Giáng
Một hôm nảy cuộc lâm ly
Một ngao ngán, một tứ chi rụng rời
Rụng từ mặt đất lên trời
Rớt xuống mặt nguyệt, anh được ngồi trên mặt trăng
Đăng nhận xét
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét