Diễn biến dịch bệnh đang cho thấy, chúng ta phải tự khắc phục độ ì, ít ra cũng đừng "ngủ quên trên chiến thắng". Mà nào "chiến thắng" có ra chiến thắng? Trong khi dịch thì biến đổi nhanh quá giặc.
Các phương pháp đang ngon trớn từ năm ngoái đến nay đã dần mệt mỏi, mà những biến thể mới thì vừa lây lan nhanh (tỷ lệ dương tính trên F1 cao) vừa ủ bệnh lâu (người ta đang nói tới 28 ngày chứ không còn 21 hay 14 ngày như trước). Nôm na, F0 đầy dẫy ngoài đường, không triệu chứng, cho đến khi gặp "con mồi" yếu (già cả, bệnh nền, ...).
Vậy thì test tiếc sàng lọc này nọ còn nên chăng? Hay chỉ gây hoảng loạn?
Khai báo còn nên chăng? Hay chỉ gây rắc rối một cách vô ích?
Còn truy vết nổi không?
Tất nhiên, không có cái gì có thể thay đổi một cách đột ngột.
Giãn cách và cách ly vẫn có thể tiến hành, nhưng cố gắng sao cho hợp lý nhất chứ không nên máy móc rập khuôn theo những biên giới địa lý hành chính. Và quan trọng là cân đối với nhu cầu kinh tế, đời sống. Nôm na là hạn chế tiếp xúc, trong chừng mực có thể chấp nhận được.
Chẳng hạn, cấm ra đường nếu không thật cần thiết (mua nhu yếu phẩm, đi làm, ...). Nhưng nếu kinh tế đã kiệt quệ thì chấp nhận mưu sinh, thả nổi dịch bệnh. Còn sức lực thì chọn đâu đó khoảng giữa ...
Phương châm, thân ai nấy lo, hướng tới vắc-xin và miễn dịch cộng đồng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét