Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2009

Khôn, dại

Mình cũng thuộc loại lười. Ít đọc sách mà đọc lại cũng không đến nơi đến chốn :-(.
Có câu này, xưa nay chỉ biết đại khái, cũng cứ phiên đại sao cho dễ lọt tai:

Khôn cho người ta ngại, dại cho người ta thương, dở dở ương ương cho người ta ghét.


Nhân hôm nay rảnh, đọc blog Huy bom thấy bàn mấy chữ Việt cổ hay hay. Mới chợt nhớ lại câu trên rằng:

Khôn cho người ta dái, dại cho người ta thương, dở dở ương ương cho người ta ghét.

Cái chữ ngày nay có nghĩa khác khiến nhiều người ngượng miệng không dám nhắc đến kia, có nghĩa cổ là kính nể :-).

Không có nhận xét nào: