Hôm nay lẽ ra mình phải thấy chán. Hoặc chí ít là cảm thấy hơi chan chán. Thế mà không. Trơ rồi chăng?
Hay thực ra vốn dĩ chẳng có chuyện gì?
Chỉ là tại trời mưa. Sáng ra khỏi nhà dưới ánh nắng. Có vài giọt nước nhỏ xuống như vô tình (hình). Rồi trên đường đi ngửi thấy mùi hơi đất. Và những giọt nước nặng thêm chút đỉnh.
Đến trường thì ... cúp điện. Mới thấy thiên hạ thế giới chỉ giỏi hình thức. The Earth hour với chả Giờ trái đất này nọ. Cắp cặp sang VN mà học bác EVN!
Cuối cùng thì mình đến Sen coffee. Mưa chẳng mấy. Ướt cũng chẳng mấy. Chẳng đủ để bực mình. Dù hồi nào tới giờ mình vẫn ghét mưa như vậy. Nhất là mưa mà lại phải ra đường :-(.
Lòng không buồn, không vui. Nghĩ tới bộ phim mới xem: Watchmen.
Đầu tiên là cái tên tiếng Việt khiến mình không nhận ra bộ phim: Anh hùng báo thù. Nghe sặc mùi quen thuộc của cách nói thường xuyên trong ngôn ngữ ngày nay của "dân tộc yêu chuộng hòa bình" này. Đầy rẫy những "ra quân", "phục thù", "rửa hận", ... Nhớ lại bài viết mình mới được đọc về những tên dịch đã đi vào lịch sử, như Cuốn theo chiều gió (Gone with the Wind) hay Bố già (The Godfather).
Mình đọc khá nhiều ý kiến về bộ phim trước khi xem. Trừ chính nội dung. Vì muốn kiểm nghiệm một tý. Tự cho là hiểu. Khi mà khá nhiều người thấy khó hiểu. Vì nó đan xen khá nhiều yếu tố chính trị xã hội. Phim này mà ra ngày trước chắc chắn bị cấm chiếu ở VN :-).
Xem về mình tìm đọc thêm một chút. Hóa ra phim khá trung thành với truyện. Một loại truyện tranh. Làm mình không khỏi liên tưởng những truyện tranh cuốn hút mình thời bé. Những Bóng nhựa cùng Bút thép. Những tên gián điệp Mỹ Cao gầy với Thấp béo. Những truyện tranh đó có liên quan gì đến "giấc mơ Việt"? Mà có có không một Giấc mơ Việt?
Watchmen phần nào là một Giấc mơ Mỹ. Những siêu anh hùng cứu nhân độ thế. Dĩ nhiên thể hiện qua tâm điểm thời đó. Chiến tranh lạnh. Vũ khí hạt nhân. Chiến tranh VN :-). Các siêu anh hùng Mỹ vẫn đủ hỷ nộ ái ố.
Mô típ không mới khiến mình đoán được. Khi sự cố xảy đến cho một nhóm-người-có-quá-khứ thì ắt có sự phản bội. Kẻ thông minh nhất có xu hướng tách bầy đàn. Kẻ quyền năng nhất có xu hướng chán nản. Kẻ hiền lành nhất ngu ngơ. Kẻ không thỏa hiệp lãnh đủ.
Thú vị với nhận xét của bạn Mộng Dép, so sánh Dr Manhattan với Đô-rê-môn :-D. Tiếc là đa số fan của Đô-rê-môn với những Pô-kê-môn không biết gì về Watchmen để bàn luận. Có gì để nói về Giấc mơ Việt ngày nay, hay Giấc mơ Nhật chăng? Hay Hàng VN chất lượng cao made in Japan :-)?
Nên mới có chuyện phim Mỹ loại R ở VN vẫn có những ông bố bà mẹ đưa con nhỏ vào xem. Chưa nói nghe không được, phụ đề đọc không được. Chỉ còn cách chơi đùa với các hàng ghế :-). May mà bố mẹ cũng không khá hơn (trong việc hiểu phim) nên kết cục cả nhà về sớm :-)).
Chắc "bom tấn" của điện ảnh Mỹ ở VN nổ không mấy. Người VN còn không yêu cái kết: "người tốt" phải chết thay cho "kẻ xấu"?!
Linh tinh thế thôi. Buồn cười là cái vật chiếu sáng của ngài Tiến sĩ quyền năng màu xanh trong phim đã bị làm cho blurred mất (only in VN!) :-).
Tại sao trong vi điều khiển có watchdog mà không có watchman (hay watchwoman) nhỉ? :-D
Thứ Ba, 31 tháng 3, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét