Lực lượng công quyền giữ trật tự xã hội, thông thường phải được trang bị tốt hơn mức mà tội phạm có thể có một chút.
Để đủ sức thi hành công vụ.
Và quan trọng hơn, đủ sức răn đe.
Nếu trang bị kém hơn, dĩ nhiên khó hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng nếu được trang bị vượt quá xa thì sao?
Sẽ dễ dẫn đến lạm quyền, lộng hành, và đẩy giới đối nghịch vào chỗ manh động.
Ở xứ mà dân nhìn thấy kẻ bảo vệ luật pháp đã sợ như sợ cọp (đúng nghĩa sợ những con cọp dữ), thì còn cần trang bị súng và quyền bắn để làm gì?
Trong khi vốn chỉ là do bần cùng sinh đạo tặc, tội phạm ngày một liều lĩnh do đói nghèo, không kế sinh nhai và bị những cơn nghiện giày vò, thì lực lượng bảo vệ kia thiếu hẳn tinh thần mẫn cán, vì cộng đồng.
Đó mới là chỗ kém hơn, cần tăng cường, chứ không phải súng.
Một trang bị cũng có thể nên được nhắc đến, là lương bổng.
Nhưng đó sẽ là cả một câu chuyện khác, khi mà xã hội không ai sống được bằng lương. Dù ai cũng vẫn sống, từ những thu nhập không tiện gọi tên, có cả tiêu cực và không nhất thiết tiêu cực ...
Thứ Năm, 14 tháng 3, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
Mới chỉ đề xuất thôi, còn góp ý nữa mờ Lãn Ông! Hix
Vấn đề là ai đề xuất, một khi không có sự giám sát dân chủ ... :-(
Đăng nhận xét