Nó được nghĩ ra bởi nhà văn Jan Werich người Czech. Dân tộc này cũng từng có một nhà văn (Karel Čapek) nghĩ ra từ robot mà ngày nay hầu như người dân tộc nào cũng hiểu nghĩa là gì. (Nói cho tận tín thì có nguồn cho rằng người dùng từ ấy đầu tiên không phải là Karel mà là người anh của ông tên Josef, nhưng điều đó sẽ không được tranh luận ở đây).
Câu chuyện cổ tích cùng tên nói rằng fimfárum từng là một chiếc đũa thần. Nếu vẫy nó vào ai đó, người đó sẽ bị đông cứng không cử động được, và trả về bình thường bằng cách vẫy một cái nữa. Chiếc đũa kiểu này duy nhất trên đời được một gã quỷ bán cho một bác thợ rèn với giá đổi bằng 3 linh hồn tội lỗi. Nhưng bác thợ rèn cho rằng linh hồn không phải để đổi chác nên đã vứt chiếc đũa duy nhất vào lò lửa, khiến cho tất cả những người (và cả một số con vật) trước đó bị vẫy đũa biến thành tượng vĩnh viễn. Những bức tượng này cho đến bây giờ vẫn còn ở đó, cuối con đường đến xứ Fimfárum.
Câu chuyện này hắn mới được biết tối hôm qua, khi đi xem bộ phim Fimfárum. Phim chiếu miễn phí, tối thứ 7 rảnh rỗi và muốn nghe lại chút tiếng Tiệp là ba lý do kéo hắn đến rạp Lê Độ cũ kỹ. Bây giờ, hắn mới tải được tập truyện cổ tích của Jan Werich và sẽ bổ sung kiến thức chút.
Phim chiếu trong khuôn khổ những ngày văn hoá châu Âu tại VN. Song không gian thì đặc văn hoá ... VN (!!): chủ yếu là trẻ em, lớn nhỏ gì cũng cười đùa, nói chuyện ầm ĩ, đi đi lại lại trong khi phim đang chiếu, đến trễ về sớm ...
2 nhận xét:
Ây da, ước chi mình có cây đũa thần!
Muốn biến ai thành tượng rứa? :D
Đăng nhận xét