Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Chương I

Hắn phóng qua Chương 1 với nhiều dọa dẫm trong Lời nói đầu, rằng nhiều người chỉ đọc hết Chương 1.

Đúng là những câu chuyện kể không có gì hấp dẫn, nhưng ngồn ngộn đắng cay của một thời.

Hắn đã biết, và không chờ đợi những hấp dẫn ly kỳ. Khi tìm mua sách, hắn muốn tìm về một thuở xa xôi ...

Thuở ấy, hắn cũng chìm đắm trong mớ hỗn độn rách nát đó. Người ta đã tự hào dựng nên một xã hội rách nát, và tìm cách thoát ra bằng cách đạp cho nó rách nát hơn.


Hắn, may mắn thay, chưa phải chịu gánh nặng mưu sinh bởi còn quá nhỏ. Chỉ một mặt chịu những cơn đói triền miên dai dẳng, một mặt ních no lý tưởng tươi hồng.

Rơi vào cùng hoàn cảnh, cho đến tận bây giờ hắn vẫn phân vân không biết mình đã làm đúng hay sai, khi không chọn con đường như vậy.

Bởi thế, câu chuyện dường như vừa quen, vừa lạ. Khác với những người giới thiệu, hắn sẽ bình tĩnh đi qua từng chương từng dòng không vội không nản. Với hắn, đây không là tiểu thuyết ...

2 nhận xét:

Cô Nhỏ nói...

"Chỉ một mặt chịu những cơn đói triền miên dai dẳng, một mặt ních no lý tưởng tươi hồng."
Nếu có quyền chọn một trong hai, hoa hồng và bánh mỳ, hắn sẽ chọn gì nhi?

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

Bánh mỳ, đương nhiên :) (nghe buồn nhỉ!)