Sáng đi trực về, tranh thủ đi trả tiền điện thoại. Đến nơi, ngạc nhiên thấy đông (mà không vui) bất thường. Thoáng nhìn qua giấy tờ mọi người cầm trên tay, à thì ra: đăng ký thuê bao trả trước.
Sẵn đã phải chờ thì chờ cho luôn thể, hắn, cũng "đăng ký thuê bao trả trước" hihi. Thực ra hắn đã từng đăng ký rồi, nay chỉ bổ sung ảnh nên cũng đỡ. Dĩ nhiên, ở một chỗ khác, Mobifone, not VNPT.
Mobifone, từng mệnh danh nhà mạng chất lượng tốt nhất, thực ra chất lượng đã tuột dốc không phanh. Từ ngày đối tác nước ngoài rút đi, rồi gần đây là vụ lùm xùm mua truyền hình "giá cao". Trong vụ bổ sung ảnh iếc này cũng không thấy dịch vụ online on-liếc gì cả. Nhưng, phải thừa nhận là cách làm việc có phần khoa học hơn chỗ VNPT mà hắn được chứng kiến. Có lẽ nhờ cơ sở dữ liệu tốt, cho phép kiểm tra và phân loại khách hàng.
Những lúc thế này mới thấy thành quả của nền giáo dục VN. Đa số điền một cái form cũng không xong. Nhốn nhốn nháo nháo. Nhốn nháo hỏi, nhốn nháo điền, nhốn nháo nộp rồi nhốn nháo sửa. Rồi nhốn nháo chen ngang. Chỗ VNPT, có người, điền, nộp, chờ, đến lượt thì té ra sử dụng số ... của Viettel!?
Đi trên Wall Street của ĐN là cả một cực hình. Lại nhớ lúc ngồi trên xe giao ca, radio ra rả nói chuyện chạy đua vào ... lớp 10. Than ôi, dân tộc tôi, còn sức đâu làm việc?
Về đến nhà, thấy trên cửa có giấy báo nợ tiền điện. Vốn trả tự động nên cẩn thận kiểm tra, hoá ra, hoá đơn ... của hàng xóm. Cầm sang, hàng xóm cười: em ở nhà cả buổi không thấy gì, lại đi để ở cửa nhà anh đi vắng. Hắn cũng cười, không nói gì, nghĩ thầm, chuyện xứ này, đại để như thế cả ...
Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2018
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét