Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2024

The Godfather

 Những người yêu phim, gặp những bộ phim kinh điển, thì xem đi xem lại hàng bao nhiêu lần cũng không chán.

Lão, xem phim The Godfather (1972) không biết bao nhiêu lần, nhưng cứ cảm thấy như lần nào cũng chỉ xem lướt lướt. Kiểu, biết rồi khổ lắm nói mãi. Song, có thật là "biết rồi" không?

Nhớ lại, hồi nhỏ hay bị ba mắng, rằng đọc sách nhanh quá sẽ không hiểu gì cả. Nhưng ngày ấy sao có thể thôi ngốn ngấu. Trong thư viện, trong giờ học chứ chưa nói đến lúc rảnh rỗi. Mà đọc kinh điển luôn, Những người khốn khổ, Chiến tranh và hoà bình, Don Quixote, ... Kinh. Tại đói. Và thèm.

Mario Puzo thì lại nhớ là đọc bằng tiếng Slovakia, khi đã vào đại học. Có thể vì thế, mà cũng có thể chỉ vì đọc nhanh quá, sớm quá, như ba lão từng mắng, nên chưa bao giờ thực sự cảm thấy thật hiểu.


Nay đã đến tuổi sống chậm. Đọc chậm, xem chậm, nghĩ chậm. Và, mỗi xem mỗi thêm thấm.

Đầu phim, đã thấy khắc hoạ tính cách các nhân vật một cách rất rõ nét. Không còn trầm trồ những tình tiết khó đoán (xem đi xem lại cả hơn chục lần, còn hehe đoán nỗi gì?), mà thán phục tính logic của các sự kiện.

Bố già, trông thì có vẻ rất thủ cựu, nhưng rõ ràng biết đưa truyền thống vào hiện đại, hơn xa các "bố trẻ" ngày nay ...




Không có nhận xét nào: