Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

Nhân chuyện hứng dừa

Từ nhỏ, hắn đã nghe nói về tranh Đông Hồ bằng những lời có cánh.


Lớn chút hắn hiểu về khía cạnh kỹ thuật: làm giấy dó, khắc mộc bản, in hàng loạt, ...

Nhưng nội dung dù được tán lung tung vẫn khiến người ta nghi ngờ ...


Rồi dần có những bằng chứng được tìm thấy, những tranh tiến sĩ, đám cưới giống hệt đã có bên Tàu trước hàng thế kỷ.

Mới đây hắn thấy tranh Hứng dừa được vẽ bởi Oger. Trong sáng hơn hẳn, với hai câu lục bát chữ nôm rõ ràng:

Khen ai khéo nặn nên dừa
Đấy trèo đây hứng cho vừa một đôi

Tranh sau này đa phần loè loẹt, chữ thì tam sao thất bản. E ý người xưa cũng rơi mất?



Bạn xem tranh bình rằng: hái dừa cần chi hứng (thả bịch là xong), lại còn hứng bằng chi không hứng đi vén váy lên hứng (hư!). Hihi.

Tại bạn chưa đọc những lời bình xưa nay của các cụ thôi. Hoạ trung hữu ý. Thi trung hữu tình.


Bỗng nhiên hắn nhớ chuyện Khương Tử Nha tài cao học rộng 70 tuổi vẫn chưa thành danh ngày ngày đi câu cá bằng lưỡi câu uốn thẳng.


***


Rồi hắn nghĩ tới chuyện công ty, @weekend tới lại họp.

Dường như người ta thường đi chung đường với nhau vì cùng xuất phát hơn là vì cùng đích? Vì nợ quá khứ hơn là vì chung một tương lai?


Tình bạn cũng vậy, chỉ vì từng chung lớp chung trường (?!).


Nghĩ, câu thề "không sinh cùng tháng cùng năm nhưng nguyện chết cùng năm cùng tháng" nào phải không có cái lý của nó?

Không có nhận xét nào: