Chẳng biết có phải tại trời nắng nóng quá hay không mà ngày lại ngày cứ như vỡ vụn.
Đêm cũng góp phần vụn vỡ.
Đầu đêm mặt siêu trăng soi vào giếng trời đổ xuống thứ ánh sáng ma mị như dát vàng dát bạc.
Thốt nhiên trăng cau có. Thốt nhiên gấu gầm gừ.
Rồi tiếng mưa lẹt đẹt không bằng gà đái.
Giấc ngủ cũng vụn với hai chân ngứa ran không nghe một tiếng vo ve.
Sáng vỡ với hàng dài chờ ở ngân hàng. Mạng hỏng.
Em gái xinh đẹp lại gọi điện mời mở tài khoản gì đó mà hắn chưa kịp nghe đã nhanh nhẹn chối khéo bằng lý do đơn giản khiến bé nghẹn ngào: hết tiền.
Trước bữa trưa vật vã vụn vặt với việc viết hai cái email. Tiếng Việt. Chỉ là những chuyện "biết rồi khổ lắm nói mãi" mà có nói nữa cũng Nguyễn Y Vân.
Buổi chiều vỡ vụn qua lại giữa hai tài liệu dịch.
Một mặc dù đã cố lẩn tránh cuối cùng vẫn đến tay. Sửa bản dịch chẳng khác cố biến bài thơ con cóc thành thi phẩm của Bà Huyện Thanh Quan.
Một nữa hắn định kết thúc trong dăm ngày tới, phát hành hai chương đầu và tạm chấm dứt chuỗi ngày đau mắt buồn ngủ.
Thế giới vẫn gấp gáp tiến về phía nhẹ nhàng.
Có dây thành không dây.
Bấm, nhấn thành chạm.
Chạm thành không chạm.
Việt nam vẫn ì ạch tiến về phía nặng nề.
Thức ăn vẫn bẩn thỉu thấm đẫm hóa chất Tàu.
Học hành thi cử vẫn ngột ngạt.
Tiếng xấu vẫn lừ đừ xuất khẩu với những ăn cắp, cần sa.
Dường như đập vẫn vỡ, đường vẫn ngập mà có những con mưa không bao giờ tới ...
Người người vụn, vỡ.
Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
Hic. Quét cái ào mấy cái "vụn" vô sọt đi Lãn ông. Ngồi nhặt chỉ thêm cau có bực mình tội cái thân mình thôi. >:D<
Cũng muốn quét lắm ... cho sạch trần ai :)
Đăng nhận xét