Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Bận và không bực nổi

Thực ra cũng chả có thời gian để bực.

Nhừ tử.

Sáng đến sớm. Chiều về muộn. Máy tính bật lên chỉ kịp check mail, ngồi ngay cạnh mà không nhìn vào được màn hình.

Trưa báo cơm 5 suất mà ở lại đi ăn tới 16 người. Cũng còn may nhà hàng xử lý được. Ăn xong mấy đứa đi hát karaokê xả stress chia tay tháng 7, mình đành từ chối.



Vài dự án muốn sẽ bắt đầu thì đang ở mức ... dưới số 0.

Những công việc đang tiến hành thì ... lỗi từa lưa.

Một hoạt động đã lâu năm bị cắt ... đột ngột.



Thật là "no dồn đói góp" đó mà.

Họa vô đơn chí phúc bất trùng lai.


Công bằng mà nói, đột ngột cũng chẳng mấy. Nhất là với mình.

Nhân vô viễn lự tất hữu cận ưu.


Vậy là "tấm áo mẹ vá năm xưa" mà "bấy lâu nay chúng con thường vẫn mặc" nay chúng con tiếp tục vá víu thêm nhiều. Chỉn e vá xong đến chị Dậu cũng không thèm mặc, huhu.

Tháng tới thì "vui" rồi. Đã cấm Fb hehe.

Tháng sau nữa lại phải bắt đầu bàn chuyện may áo mới, vốn không phải lần đầu ...

3 nhận xét:

Cô Nhỏ nói...

Chia sẻ chia sẻ!
Cố lên Lãn ông! :D

tunrua nói...

Quá nhi bất cải, thị vị quá hĩ!!!!!!!!!!!!!!! (Hông nói Lãn Ông):D

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

Huhu :D