Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2016

Bùn hay đất cày

Những chuyện dở dở ương ương của bộ học xứ vina không còn là chuyện lạ. Đặc biệt thường bộc lộ ra ở những hoạt động mà bộ í độc quyền. Kỳ thi quốc gia năm nay chưa kịp qua, dân tình đã bàn tán chuyện môn văn.

Chuyện không có gì lớn, và cũng đã được giải quyết nhanh chóng nhờ em gái tác giả tìm ra bản thảo gốc. Nhưng qua đó hắn thấy 3 điều:


Một là, vina xứ quen kiểu "tầm chương trích cú". Đôi khi cũng tìm ra vài viên ngọc trong đá, nhưng thường thì: nhà thơ A khen câu thơ B tinh tế, đến khi tác giả nghe được ngạc nhiên thế a thế a ... Khổ cho những nhà phê bình nhà giáo nhà chi chi nếu lỡ tán dương "đất cày" hay thế, nay hoá ra tác giả viết "bùn" thời biết nói sao?

Thứ hai cũng bởi mấy nhà đó không thuộc câu "tận tín thư bất như vô thư". Cộng thêm lối học lối dạy triệt suy nghĩ mà cứ thế nhồi nhét chủ nghĩa xiềng xích con chữ.

Ba là, nhà thơ đã viết "bùn" rồi phải tự kiểm duyệt thành "đất cày". Mới thấy cả xã hội "lung giám hà niên xuất đắc thân" vậy.

Không có nhận xét nào: