Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016

Một cơn ... hành tỏi

Hắn, cứ hễ có việc gì phải làm liên quan đến chính quyền, là cảm thấy vô cùng khó chịu, kiểu co thắt bao tử, buồn nôn. Có lẽ do thần kinh thì yếu mà trải nghiệm thì quá mạnh?

Bởi thế, thường khi chấp nhận nhiều thiệt thòi, còn hơn là phải tiếp xúc bộ máy hành (là) chính. Nhưng, "cây muốn lặng gió chẳng đừng".

Hôm trước đi trực về thì nhận được thông báo (qua đường bưu điện) của chi cục thuế quận Thanh Khê về việc phải nộp một khoản tiền. Cả một trang giấy A4 đầy chữ không giải thích được lý do là gì, chỉ biết nó có thể là tiền nợ thuế, tiền phạt hay tiền chậm nộp. ?!?

Bèn vận dụng kiến thức toán học ra loại suy, thì nghĩ, liên quan, chỉ có thể là thuế thu nhập cá nhân. Nhẽ khai thiếu gì đó chăng?

Kiểm tra lại thì thấy không thiếu gì. May quá cô bé kế toán (vốn vẫn làm việc với chi cục thuế) nói để em hỏi hộ cho. Kết quả: đó là tiền phạt nộp chậm, do thuế năm 2012 đáng lẽ phải nộp từ 2013 mà đến 2014 mới nộp, cùng lúc với nộp năm 2013.

Lờ mờ thấy vô lý. Hắn năm nào nộp năm đó, có chậm thì làm gì đến mức những 1 năm. May là giấy tờ còn lưu lại đó, để chỗ dễ tìm. Phát hiện đợt đi nộp thuế năm đó có 2 điểm bất thường: một là khi đi nộp tiền thì tại ngân hàng không có mẫu "Giấy nộp tiền vào NSNN" nên ngân hàng sử dụng mẫu "Uỷ nhiệm chi". Hai là hồ sơ ban đầu được nộp vào chi cục thuế quận TK (chính là cái nơi đang gửi thông báo đòi tiền), sau 1 tuần họ thông báo phải nộp lên cục thuế thành phố (mặc dù năm trước đó thì cũng như vậy nhưng không có gì xảy ra!?), nên hắn phải cất công chạy thêm 1 vòng nữa. May mắn cục thuế thành phố nhận hồ sơ, song le bị chậm mất gần 1 tuần so với thời hạn.

Tuy nhiên vẫn chưa thực rõ nguyên nhân do đâu, mà mãi tới năm nay, khi ngành thuế bắt đầu kiểm tra bằng máy vi tính (!?!), hắn lại bị lôi về quá khứ như vậy? Chỉ biết câu trả lời cuối cùng là: nhầm lẫn ... và sorry.



Nếu đây là một bài văn thì phải có phần kết luận. Kết luận là (dĩ nhiên không chỉ dựa trên một trường hợp đơn lẻ này), chưa kể đến sự tiêu cực tham nhũng và nạn con ông cháu cha chạy ghế chạy chức, thì bộ máy nhà nước vina đã là quá cồng kềnh, và quá yếu kém. Nó bắt đầu từ duy ý chí muốn xây dựng cái gọi là CNXH, đến giờ vẫn chẳng ai biết là cái gì, trong khi hàng loạt nước từ bỏ thì vina xứ vẫn tham lam cái gì cũng muốn quản. Dẫn đến bộ máy quan nhiều hơn dân, lại theo kiểu "hồng hơn chuyên" nên toàn hạng sáng cắp ô đi chiều cắp ô về là chính.

Chợt nhớ thời Hồng Đức, khi phát hiện ra ngân khố thâm hụt, vua Lê Thánh Tông lập tức cho tinh giảm bộ máy hành chính, sa thải bớt những kẻ yếu năng lực hoặc tham nhũng. Không như ngày nay thiếu tiền người ta tìm cách tăng thu, tăng phạt, vay nợ nước ngoài, thậm chí đòi huy động vàng của dân, ...

Ờ thì thời thịnh trị khác thời mạt pháp ...

Không có nhận xét nào: