Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2016

Đất

Hôm qua hắn mới đọc truyện ngắn mới của Tư. Đất.

Hắn không ngờ mất nhiều thời gian đến thế khi lặn ngụp trong những dòng chữ ngồn ngộn của Tư, dường như quá dài để có thể gọi là truyện ngắn.

Hay không thực sự quá dài, nhưng những ngổn ngang cuồn cuộn cuốn chảy đổ vào một mảnh đất khiến người đọc thấy ngợp?


Mảnh đất đã thành một tấm gương in dấu bao đời người. Cố cược nó với số phận. Nội tưới đẫm nước mắt mồ hôi. Con cháu đổ vào đó cơ man những máu.

Hoặc không phải là một tấm gương. Vì không sáng và trong cho người đời soi vào dễ thấy. Đất lặng lẽ thấm đỏ những máu. Không, những máu ấy cũng đã bầm đen.

Bây giờ đất đen bị nhốt trong ngục tù thiên đường cao ngất. Đến ngày cũng bị cắt ngắn đầu chặt bớt đuôi. Ánh nắng cũng bị bắt đem đi nơi khác.



Những tấm thân phụ nữ trần truồng ôm lấy đất, những cái đầu vỡ toác vì lao vào xe ủi đã không thể ngăn được mồ mả xương cốt mồ hôi nước mắt máu mủ ruột rà bị lũ cướp ngày đoạt mất hôm nay ...

Không có nhận xét nào: