Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2016

Nước mắm

Than ôi Bách Việt giang san
Văn minh đã sẵn khôn ngoan có thừa
...

Lắm lúc, về chiều, ngồi nghĩ quẩn nghĩ quanh, tủi tủi là. Vốn trí tuệ tự thấy chẳng kém gì ai, lịch sử cũng mấy ngàn năm có lẻ, mà sao nhìn quanh, từ máy móc hiện đại tới đôi dép cái áo cái quần miếng ăn thức uống thảy đều vay mượn từ người ta hết cả. Không cống hỉ thầy tàu xách sang thì cũng mercy quan tây đem tới. Rồi ráng nghĩ xem ta có gì mà khả dĩ thiên hạ không có.

Bánh chưng chăng? Maybe, vì không biết có dân tộc nào ăn nữa không? Đến ta còn chỉ ăn chủ yếu dăm ngày lễ tết đã ngán thấy bà. Mà gói nấu mất cả ngày, lại chẳng bỏ công bóc ...

Nước mắm chăng? Có thể à nha, dân ta ưa các thức để chua lên men (dưa, mắm, ...) hơn tươi sống. Hoặc giả do nghèo quá có miếng ăn muốn để lâu (tủ lạnh thì chắc chắn không nghĩ ra rồi huhu). Chắc các dân khác học mình không chừng, có đâu ăn nhiều như mình đâu ...



Hôm nay đọc được bài này. Thôi thế thì thôi chán ơi là chán ...

Không có nhận xét nào: