Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

Chết

Tối qua giấc ngủ đến với hắn thật chậm. Dù đã tắt đèn và lên giường. Trằn trọc không dứt được suy nghĩ về cách diy một cái mini drill press, và về chi tiết từng bước sẽ lắp đặt hệ thống UPS mới sao cho tối ưu.

Khi cuối cùng giấc ngủ đến, hắn đã mơ về cái chết. Vẫn phong cách ... xi-nê, hắn thấy mình là một gã cao bồi. Mâu thuẫn với quá đông những kẻ quyền thế (dù chẳng rõ mâu thuẫn về cái gì), hắn phải trốn ra giữa sa mạc. Có những người bạn đến giúp hắn. Chẳng hề rõ mặt những người bạn cũng như các kẻ thù. Không phải là những người quen biết trong đời thực. Cũng không phải bất cứ một nhân vật nào trong phim hay truyện.

Kẻ thù đã đột kích bất ngờ và nhanh chóng chiếm toàn bộ vũ khí (súng ống). Hắn ăn đạn và chết ngay từ đầu. Sau đó hắn thấy (chết rồi mà vẫn thấy?!) các bạn mình lần lượt ngã xuống. Người sống sót cuối cùng (cảm giác cứ như đó là hắn!) chửi mắng kẻ thù, rằng hãy xem lại cách sống của chúng mày đi. Dường như tập trung vào một kẻ yếu nhất. Rồi thấy chính hắn là kẻ đó, nghe sỉ vả. Và đó là kẻ duy nhất nhìn rõ mặt. Một gã đàn ông nhỏ thó gầy gò mặc quần bò (dĩ nhiên, cowboy mà) áo ca-rô đội mũ cao bồi. Gương mặt như thanh niên nhưng có một bộ ria đã bạc ... Vẫn chẳng giống ai.

Không có nhận xét nào: