Chẳng nhớ tự khi nào, hắn bắt đầu có những giấc mơ, ngày một dày đặc thêm cho đến khi nhấn chìm các giấc ngủ hàng đêm. Bây giờ, hình như chẳng có đêm nào hắn không mơ.
Những giấc mơ không đầu không cuối xé vụn giấc ngủ khiến hắn thức giấc nhiều lần trong đêm, sáng ra không tránh khỏi mỏi mệt.
Hay tại nay sống không còn được vô tư như xưa? Nhớ thời ngày chỉ biết làm việc đêm ngả mình là ngủ say như chết một giấc một tới sáng chẳng hề mộng mị. Hồi ấy các ông anh quen biết vẫn còn thúc giục hắn lấy vợ, khuyên rằng nên chọn một cô hiền lành biết thông cảm chứ đừng ham sắc đẹp tiền tài danh vọng thông minh tuổi trẻ gì hết. Bảo, vì mày chỉ biết đam mê công việc nên nếu vợ nó không hiểu cho thì khổ lắm.
Giờ thì ngập trong những mộng cùng mị. Người ta nói ngày sống làm sao đêm chiêm bao làm vậy. Lạ là các giấc mơ thường nhật của hắn lại rất lờ mờ chẳng đâu vào đâu, chỉ đến sáng là nhớ mãi đã không ra đêm qua mơ gì.
Đồng hành với công việc mọi mặt đều không ra gì?!
Có chăng là "phong cách" mơ rất "điện ảnh". Tại mê phim quá chăng? Những giấc mơ luôn "chuyển cảnh" rất nhanh.
Như đêm hôm trước. Tự dưng thấy mình đang ở trong một ca trực. Rồi ngồi vào bàn ăn tối. Bỗng nhiên thấy người ngồi cùng không phải là đồng nghiệp cùng ca. Chuyển sang như đang ngồi nhậu ở đâu đó. Trong bàn người quen có người lạ có. Mà người quen cũng lộn xộn, bạn bè lẫn đồng nghiệp lẫn quen biết, không có cớ gì họ lại gặp nhau được.
Lại bỗng thấy mình đang lơ ngơ giữa đám đông. Có người quen lướt qua cũng chỉ cười một cái rồi biến mất. Tự dưng chú ý một cô bé ngồ ngộ, chẳng giống ai hắn từng quen. Cô bé nước da đen nhẻm, gầy như một que củi, mặc bộ váy liền áo, chân tay kều cào như đang tạo dáng chụp ảnh mà chẳng thấy người chụp đâu.
Nghĩ là mình đang đi chơi trong một khu du lịch. Quay quay thấy biển, lại quay quay thấy núi. Thấy cô bé nọ vẫn gầy như thế nhưng dường như trắng hơn, mặc quần bò có dây đeo trùm ra ngoài một cái áo không rõ màu. Cô làm mặt xấu, khuỳnh tay ra hơi khom người như các lực sĩ thể hình biểu diễn nom cực buồn cười.
Tự nhiên thấy như thân quen. Hắn bảo cô: anh đi chơi chán quá, mỗi thấy em làm anh vui. Cô nói em cũng thích anh ... Thế là tỉnh giấc.
Bấm điện thoại thấy 5h35. Cứ hôm nào cần dậy đi đâu đó, nghĩ là sẽ dậy lúc 6h, vệ sinh cá nhân ăn sáng đọc linh tinh và ra khỏi nhà lúc 7h30, thì có để đồng hồ báo thức (6h) hay không cũng cứ thức giấc khoảng 5h3x. Quái!?
Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2016
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét