Sáng nay hắn dậy sớm đi đưa tiễn anh V. Nhưng không đưa được tới hết con đường. Vì còn phải về đi trực.
Con đường từ nhà anh tới nghĩa trang gia tộc anh, hoá ra, lại khá quen thuộc với hắn. Bởi trên con đường đó hắn đã từng đưa tiễn ba anh, rồi mẹ anh, và nay đến lượt chính anh.
Không ngờ, người đầu tiên rời trạm (nay gọi là đội) ST lại là anh!
Quy mô ST vốn ngày càng phát triển nên đội ngũ cũng được bổ sung khá nhiều. Cũng có những người rời trạm chuyển sang công tác khác, song chẳng mấy xa xôi (vẫn cùng công ty). Tính ra, kể từ những người đầu tiên lên làm việc tại trạm vào năm 1989, cho đến hết tháng 10 năm 2017 này mới có người đầu tiên của trạm về hưu. Những tưởng, đó sẽ là trường hợp đầu tiên rời trạm đi xa hơn một chút.
Vậy mà anh đã ra đi đầu tiên. Đi thật xa.
Hắn là người biết rõ về bệnh tình của anh. Nhưng vẫn bất ngờ. Đúng ca trực trước, sáng thức giấc bấm điện thoại để xem giờ thì thấy tin nhắn (đêm để chế độ không quấy rầy). Tin buồn.
Mới tuần trước còn làm việc với anh qua điện thoại.
Anh về trạm sau hắn. Ngày đó, đã có những mâu thuẫn không nhỏ.
Anh rất tốt tính. Song đuểnh đoảng. Thường hỏng việc.
Hắn cầu toàn trong công việc. Và bốp chát. Nhất là khi còn trẻ.
Thế là va chạm, nhưng rốt cuộc lại vui vẻ nhậu nhẹt cùng nhau.
Có lẽ, bởi về bản chất, hắn chỉ quan tâm công việc, còn anh vẫn là "sếp" của hắn (dù sếp nhỏ thôi). Trong các cuộc nhậu, hắn và anh thuộc loại "nói chuyện riêng" hơi bị nhiều. Chuyện thời sự chính trị trong ngoài nước. Hợp.
Hắn và anh còn nhậu với nhau nhiều hơn thế. Do một số mối quan hệ lằng nhằng ...
Hắn không nhớ chính xác anh bao nhiêu tuổi. Cứ nghĩ mang máng anh sinh năm 1964. Hoá ra 1961. Anh L. nói, tui biết không phải 1964 mà, nhìn dáng người là biết, tuổi Sửu ...
Rốt cuộc, gặp nhau cứ nói chuyện công việc. Từ ngày biết bệnh, anh buồn hẳn. Hắn có hỏi giúp anh việc chữa bệnh. Nhưng ít khi tâm sự xa hơn. Rồi, đột ngột, chẳng còn nói gì được nữa ...
Vĩnh biệt anh, rest in peace!
Thứ Ba, 26 tháng 9, 2017
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét