Thứ Ba, 26 tháng 2, 2019

Việt nam và khỉ

Sau khi phim Kong được quay ở vn và trình chiếu tương đối thành công, có nhiều bài viết cứ làm như vn là quê hương của con khỉ khổng lồ ấy vậy.

Xin thưa, chẳng có con khỉ nào cả. Và con khỉ giả tưởng ấy có thành huyền thoại thì cũng chẳng liên quan gì đến xứ lúa nước.

Điều đáng nói là những cảnh đẹp đã được đưa vào phim, và chỉ thế mà thôi, thì lại không thấy nói cho nên hồn ...

Cửa hậu

"Back door", chỉ khái niệm, người sản xuất thiết bị chừa sẵn một lỗ hổng phần mềm (lúc đầu vốn là lỗi do vô ý, sau thành hữu ý) để sau này có thể đột nhập vào thiết bị (khi đã bán nó cho khách hàng).

Ngày trước, khi lão còn làm cho N., có kỹ sư khoe với lão đã chừa "cửa hậu" như vậy trong phần mềm viết cho khách hàng, nên có thể tìm lỗi sửa lỗi từ xa. Ngao ngán. Những chuyện như thế ở các nước tiên tiến người ta không làm, vì lý do đạo đức.

Ở các nước lạc hậu, như vn là một, thì chuyện không nắm rõ thiết bị do mình mua về là hết sức bình thường, nên chuyện bị đột nhập hay không dường như nằm ngoài tầm quan tâm. Chẳng thiếu những công ty để cho đối tác tự do kết nối đến thiết bị của mình, một kiểu "tin tưởng tuyệt đối", thực ra là "chẳng có cách nào khác", do không tự nâng cao năng lực của mình. Một kiểu tư duy nô lệ.


Nay rộ chuyện công ty Hoa Vi (báo chí vn quen viết Hoa Vĩ), nhưng họ có gian lận hay không, thì, người Mỹ quan tâm chứ vn ... Báo chí vn đưa tin sếp lớn của Hoa Vi nói họ không tạo cửa hậu, ngay cả khi chính phủ tq yêu cầu.

Liệu có từ chối được không?

Vua

Nhân đọc mấy trang cụ Vương (Hồng Sển) viết về vài vị vua cụ được chứng kiến trong đời.

Người ta vẫn có thói quen dùng lịch sử như một công cụ chính trị. Có lẽ chính vì thế mà lịch sử ... thường bị bẻ cong bóp méo.

Chính trị là thứ bẩn thỉu.

(Câu này lão nghe nhiều hồi còn học đại học bên Tiệp).

Người Tàu cũng biện minh:

Binh bất yếm trá.

Lão già lười nơi núi kia từng bình luận: những kẻ làm chính trị cứ muốn chiến thắng bằng mọi giá, thắng bất chấp thủ đoạn, quên rằng, "thắng" rồi thì tiếp tục như thế nào ...


Số phận mấy ông vua triều Nguyễn, mặc dù gần đây nhất nhưng đều bị phủ sương mờ ảo cả, tuỳ thuộc việc có lợi dụng được hay không.

Cụ Vương nói chuyện vua Khải Định ghé thăm Sài gòn trước khi đi Pháp. Sau ở Pháp về thì không ghé nữa, do người Pháp sợ khêu gợi tình cảm người dân. Chuyến đi Pháp này hình như cũng chẳng thành công gì cho lắm. Ông vua không được đẹp mã, lại ứng xử kém cỏi. "Sử" còn bôi xấu ổng nhiều, bởi không thấy ổng chống Pháp. Cụ Vương viết ông này trước khi lên làm vua vốn rất nghèo. Song có những giai thoại về tài "sửa" câu đối của ổng thời đó khiến người đời sau thắc mắc, bởi làm được thế khí độ không phải loại thường?

Người Pháp hẳn cũng phí công lo dân Nam bộ thấy ông mà nhớ chế độ quân chủ. Dường dân Nam là giống mau quên, sau dăm năm làm dân thuộc địa đã coi mấy ông vua cũ như người ngoài. Vua Thành Thái, chẳng biết ổng yêu nước đến đâu, đương thời làm vua chẳng thấy ổng làm được gì mấy, nhưng đời sau khen ổng nhiều ... do ổng bị người Pháp phế? Cuối đời ổng về sống ngay Sài gòn nhưng xem ra người ta chỉ kể về ông qua những giai thoại ... trớt quớt?

Cụ Vương, với thân phận là thơ ký ở dinh thống đốc Nam kỳ nên được chứng kiến, khen vua Bảo Đại có khí chất. Từ "long nhan" cho đến nền giáo dục mà ông được thụ hưởng ở Pháp. Tất nhiên, "sử", không nói tốt về ông vua cuối cùng này.

Nói nốt, vì cụ Vương có nhắc đến vua Cao Miên (Sihanouk?), lúc đến thăm Sài gòn hình như đang là thái tử. Ông này chịu đựng số phận nghiệt ngã, và, không biết có phải vì thế, ổng có tác phong hết sức bình dân, thân thiện.



Chỉ vài nét chấm phá về các vị vua một thời đã qua, gợi suy nghĩ cho người đọc sách ...

Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2019

Mơ mệt

Dường như cơn mơ bắt đầu khi lão đang băng ngang qua đường, có vẻ như sẽ đi ăn sáng. Nhưng nhà hàng lão bước vào thay đổi liên tục, theo một cách gây khó chịu. Kiểu đổi cảnh phong cách cinema này là thường xuyên trong những giấc mơ của lão.

Lão bước ra đường, con đường cũng đã thay đổi theo phong cách cinema ấy. Đó là một con đường lạ hoắc, đầy bụi đất. Nhưng trong đầu lão cứ chắc chắn rằng đi về phía trước sẽ gặp lại con đường cũ. Không gặp.

Lão mở điện thoại, xem Google Maps. Con đường kia ở ngay cạnh. Không thấy lối ra. Bỗng thấy lão đang đi xe đạp. Trước mặt là một thanh niên cởi trần dùng xe đạp chắn ngang đường. Sau lưng bỗng xuất hiện một thanh niên khác. Cũng dùng xe đạp chắn ngang đường. Cướp?!

Lão nhanh tay đút điện thoại vào túi quần. Sẵn sàng đối phó. Nhưng chân tay không thể cử động ...



Lão thức dậy với ý nghĩ đầu tiên là nhớ về ba lão. Ông vẫn thường có những giấc mơ, hay được gọi là ác mộng. Nghe rõ ông ú ớ trong giấc ngủ, đôi khi hét to lên thành tiếng. Thường mẹ lão sẽ thức ông dậy.

Ác mộng, có di truyền ?! ...

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2019

Toét mắt là tại hướng đình

Lại một tờ báo bị phạt đình bản vì đưa tin không đúng sự thật. Báo khác đưa tin, kèm dăm ba độc giả comment kể tội tờ báo nọ.

Hẳn mấy comment kia không sai, vì báo chí thời nay ... nó thế. Nhưng chắc chắn không vì thế mà nó bị đình bản. Nó bị phạt là vì nói (không nhất thiết phải) sai về ai kia.


Toét mắt là tại hướng đình
Cả làng toét mắt chứ mình em đâu ...

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2019

Mâu thuẫn và giải quyết mâu thuẫn trong văn học cách mạng

Tình cờ xem một số bài giảng của các cô giáo dạy văn. Vẫn não trạng dạy - ép học sinh cảm nhận theo khuôn mẫu định sẵn. Vẫn não trạng phân tích tác phẩm - xây dựng mâu thuẫn và giải quyết mâu thuẫn.

Các tác phẩm thuộc dòng văn học cách mạng được chọn, vẫn một não trạng - một bên tốt không có chỗ chê, một bên xấu không có chỗ khen. Ví không như thế thì định hướng giải quyết sao đây?

Giải quyết mâu thuẫn, vẫn một não trạng - cách mạng lật đổ. Mâu thuẫn ngày nay, biết giải quyết như thế nào?

Thứ Năm, 21 tháng 2, 2019

Xe đạp và tuổi thơ


Gặp cái hình này trên Fb, từ một page của ... Tiệp (Slovakia). Không biết có phải XHCN nên giống nhau hay không? Hay còn có nước nào có hình ảnh như thế nữa?

Nhớ thuở ấy, cỡ học lớp 3 lớp 4. Chiều chiều dọc đường trẻ con rủ nhau tập đi xe đạp. Mỗi nhà may lắm có 1 chiếc xe đạp, nếu đông anh chị em thì phải thay nhau. Đứa nào hên nhà có chiếc xe nữ thì dễ tập hơn. Nhớ nhà lão có chiếc xe hiệu Phượng hoàng của Trung quốc. Xe nam, như trong ảnh. Leo lên xe còn không được, nói chi ngồi. Nên, tư thế tập cũng giống y trong ảnh.

Công việc và kết quả

Công ty lão (một DNNN), năm rồi phấn khởi kỷ niệm 25 năm thành lập và phát triển.

Mới đầu, xây dựng từ con số 0, được xem là một nhiệm vụ "chính trị" nên cũng đạt một số thành công nhất định, dĩ nhiên, với giá phải trả không hề rẻ.

Sau đó là những tháng ngày say sưa chiến thắng, chuyển giao thế hệ, đầu tư hoành tráng.

Nay, hiển hiện nhu cầu cần nâng cao năng lực sản xuất thì ... bao trùm một nỗi sợ không đáp ứng nổi.

Trong khi, các quan lại từng múa miệng như rồng như hổ và tham dự những cuộc đầu tư hoành tráng vẫn đang leo cao trên những bậc thang danh vọng.

Công việc, lương, thưởng và bổn phận

Nhân những sự việc xảy ra quanh vụ án bi thảm ở xứ chiến thắng lừng lẫy năm châu chấn động địa cầu, người ta mới nói ra một điều lẽ ra không cần phải nói: ăn lương thì phải làm việc, làm không tốt thì phải phạt, làm tốt là bình thường sao lại thưởng?

Ấy chuyện lẽ ra không cần phải nói mà hoá ra lại cần phải nói nhiều, là vì cơ chế đã trở nên quen thuộc - ăn lương để chẳng phải làm gì, phàm có lợi mới làm, và vì một nền văn hoá không có khái niệm bổn phận ...

Bói Kiều

Nhân dịp rằm tháng Giêng, thiên hạ chen chúc nào xin xăm nào giải hạn, lão nói chuyện bói Kiều chơi hihi.

Lạy vua Từ Hải lạy vãi Giác Duyên lạy tiên Thuý Kiều, con tên là Nguyễn thị Thúi, ở bông lông xã ba la huyện làng mông nước muội, kính xin một quẻ về đường tình duyên (hay công danh sự nghiệp) ...

Haha sau đó nâng cao quyển Truyện Kiều của cụ Nguyễn Tiên Điền lạy ba lạy vái ba vái rồi mở sách ra ...


Nguyên sách của cụ Nguyễn viết bằng chữ Nôm, xưa in mộc bản, một trang chỉ có mấy dòng, mở trúng trang nào đó chính là lời cụ phán về số phận của bạn vậy.

Cơ mà, muốn đúng thì phải thành tâm ...



Bạn có lần hỏi: - Sao mày chẳng chịu làm quan?

Đáp: + Tao không có số đó.

- Mày vẫn bảo, số trời ai biết được, nay có "thầy" nào phán chăng?

+ Hehe "thầy" Tố Như xứ Tiên Điền.

Bó thân về với triều đình
Hàng thần lơ láo phận mình ra đâu
Áo xiêm ràng buộc lấy nhau
Vào luồn ra cúi công hầu mà chi

Bạn ngờ, thiệt không đó? Do mày kém đọc thôi, đoạn này Hồ Tôn Hiến đút lót Kiều dụ hàng Từ Hải, chàng kẻ cướp lúc đầu khảng khái:

Một tay gây dựng cơ đồ
Bấy lâu bể Sở sông Ngô tung hoành
Bó thân về với triều đình
Hàng thần lơ láo phận mình ra đâu
Áo xiêm ràng buộc lấy nhau
Vào luồn ra cúi công hầu mà chi
Sao bằng riêng một biên thuỳ
Sức này đã dễ làm gì được nhau
Chọc trời khuấy nước mặc dầu
Dọc ngang nào biết trên đầu có ai

Bạn vớt vát, nhưng mày giảng lời bói có đúng không đó? Tuỳ mày luận thôi, giả dụ, tao xin trúng ngay trang tiếp theo thôi chứ chẳng cần đi đâu xa, thì, số phận đã khác:

Sao bằng riêng một biên thuỳ
Sức này đã dễ làm gì được nhau
Chọc trời khuấy nước mặc dầu
Dọc ngang nào biết trên đầu có ai

Số làm giặc chăng? Haha ấy mày nói nha ...

Thứ Tư, 20 tháng 2, 2019

Xin xăm

Hôm trước thấy trên Fb có bạn đăng một đoạn video cảnh xin xăm ... tự động ... từ một cái máy như máy bán hàng tự động. Nói rằng hình như ở một ngôi chùa ở Sài gòn, bản thân bạn ấy cũng cảm thấy nghi ngờ. Lão thấy hay hay. Hay hay ở đây không hề liên quan đến vấn đề lòng tin, tín ngưỡng hay mê tín dị đoan.

Hôm nay trên diễn đàn Tinh tế đã có ad xác thực "trên tay", trong một ngôi chùa ở Sài gòn. Máy nhập từ Đài loan, có bạn comment cho biết bên Đài loan ... đầy.

Có vẻ khác đa số mọi người, lão chỉ quan tâm vấn đề ... kỹ thuật. Thấy cũng chẳng có gì đáng nói lắm. Chẳng khác gì một máy bán hàng tự động thông thường.

Chuyện xin xăm, gieo quẻ đã có từ ngàn xưa, với nhiều hình thức khác nhau. Từ rút các cọng cỏ thi ngắn dài cho đến tung các đồng xu, gieo hạt xúc xắc hay lắc ống đựng các thẻ xăm. Một cách "khoa học", số xăm trong ống hay nói cách khác cơ hội xuất hiện của mỗi quẻ phải đầy đủ, và cách rút xăm  hay gieo quẻ phải hoàn toàn ngẫu nhiên. Người ta nói rằng người xin thực sự thành tâm mới có thể rút được quẻ xăm "ứng" đúng với thời điểm xin và số phận của mình (thông qua tương tác với trường năng lượng của "khổ chủ").

Cái máy tự động, dường như theo nguyên tắc ... chia bài? Các con bạc vẫn nói về "hên xui" trên chiếu bài, nhưng "xăm" nhận được một cách hên xui thì ...

Thứ Hai, 18 tháng 2, 2019

Thiên thần chiến binh

Hay chiến binh thiên thần nhỉ?

Alita có trái tim của một chiến binh, một ký ức bị ... thất lạc, và thoạt đầu, một cơ thể vay mượn. Những cuộc phiêu lưu nho nhỏ đầu tiên đã giúp cô tìm ra vài mảnh ký ức, và, một cơ thể như là chỉ dành cho cô, như là của chính cô vậy. Đến đây, trái tim chiến binh của cô càng thêm quyết liệt, dường như cô đã tìm ra số phận của mình?

Buồn cười là, ở thời điểm đó, kịch bản được viết bởi James Cameron lão luyện bỗng nhiên như bị reset lại từ đầu. Alita bây giờ đã hoàn hảo trong cơ thể mới, có thiếu chăng là vài mảnh ký ức, thì lại coi thường và sẵn sàng vứt đi trái tim chiến binh của mình. Trái tim cô trở về ngây thơ, khao khát, dại khờ, vân vân. Như một thiên thần.

Cũng còn may, hay không may, luôn có những kẻ xấu muốn ăn cắp trái tim của cô, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, khiến cho cô không thể thoát khỏi số phận chiến binh của mình.

Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2019

Ra lò

Fb nhắc bức hình lão chụp cách nay vừa đúng 5 năm. Một mẻ gốm mới ra lò ở làng gốm Thanh hà.

Xưa, người ta vẫn phấn khởi đón những mẻ sản phẩm "mới ra lò", gốm, bánh, thậm chí sinh viên, ...

Nay, thời thế đổi thay, người ta toàn nói chuyện "đút vô lò", bất chấp, ra lò, không biết có được sản phẩm gì nên cơm nên cháo hay không ...

Hoa ban

Được khích lệ bởi sự dũng cảm của nhiều người tuy dốt mà vẫn nói chữ, lão quyết định viết về hehe ... hoa.

Chả là mùa xuân đến hoa lá tốt tươi, cây bên đường trong vườn nở đầy hoa tím mà người gọi bằng lăng người lại bảo hoa ban. Với lão, hoa tím bằng lăng dừng lại trong những câu cải lương xứ nam bộ, còn hoa ban trắng hoa ban đỏ là chuyện của miền tây bắc khi người ta nhắc đến chiến thắng Điện biên chấn động địa cầu hihi.

Hai loại hoa trên không phải là một loại, nếu không muốn nói ... khác nhau xa chừng. Có giống nhau chăng, nghe đồn rằng, chỉ ở màu hoa tim tím (dĩ nhiên, với loại hoa ban ... màu tím). Cây hoa tím đang nở đầy phố phường các thành phố miền trung trong những ngày này vốn chẳng xa lạ gì với người dân địa phương ... dưới cái tên hoa móng bò. Tên này, được gọi không phải theo hoa, mà theo ... lá, những chiếc lá đôi như hình dạng móng bò. Dường như thời cơ cực đã qua, nay người ta bỗng muốn ... mỹ miều hơn.

Nhưng, hoá ra cái tên dân dã ấy lại chính là cái tên khoa học. Móng bò là tên của hẳn một chi (genus) với hơn 200 loài (thực vật có hoa), thuộc phân họ (subfamilia) Vang (Caesalpinioideae) của một họ (familia) lớn là họ Đậu (Fabaceae). Chắc vì vậy mà chúng có quả giống quả ... đậu. Tuy nhiên, mấy thứ phân loại này hại hết cả não. Vài mục chính như sau:


Túm lại cái tên móng bò tầm thường đại diện cho một chi - genus, Bauhinia. Bauhinia, tên tiếng Anh là Camel's foot - móng lạc đà, tư tưởng lớn gặp nhau, không cần quá hoa lệ. Trên dải đất hình chữ S, ở đâu đó chúng cũng được gọi tên là ... móng ngựa, không quá ngạc nhiên haha.

Bauhinia, hay (giống) Móng bò, như đã nói ở trên, có đến hơn 200 loài. Liệt kê ra e hơi nhiều, nhắc một vài loài tiêu biểu cũng đã là nhiều. Nói rằng, ở Việt nam có trên 40 loài, có loài thân gỗ, có loài cây bụi và có loài cây leo. Móng bò thân gỗ ở Việt nam có 2 loài (có thể nhiều hơn?), được gọi là Móng bò tím (Bauhinia purpurea) và Móng bò sọc (Bauhinia variegata). Cũng nói rằng, móng bò sọc còn được gọi là, đoán xem, ... hoa ban hihi. Phân biệt 2 loài này không khó, mặc dù chúng rất giống nhau. Tuy nhiên, chuyện đó, nhẽ, để lại cho các nhà khoa học. Bật mí một tý, có thể căn cứ trên số lượng gân lá và số lượng nhị hoa cũng như độ dài cuống lá.

Theo một số nguồn, người ta dịch Bauhinia variegata là ban trắng, nhưng cái tên variegata dường như phù hợp với nhiều màu hơn (ban trắng, hồng, đỏ, tím). Cũng có nơi gọi móng bò tím là ban tím. Nên, nói chung, gọi những cây hoa tím rực đường kia là hoa ban chắc chẳng mấy sai (?!, được cái mỹ miều, dù, gọi móng bò là chính xác nhất) hehe.

Hoa ban, quen thuộc xưa nay, mọc nhiều (thành rừng?) ở vùng tây bắc, nơi có khí hậu cận ôn đới, đông về rụng lá, sang xuân hoa nở thành vòm rực rỡ (các chuyên gia cây cảnh, đặc biệt hoa Tết, hẳn dễ dàng lý giải điều này?). Và, hẳn, vì thế nên nổi tiếng.

Móng bò tím có cuống lá dài hơn, lá ít gân hơn và nhị hoa cũng ít hơn. Không biết tự bao giờ, được trồng dọc các con đường ở các phố biển miền trung, dù là móng bò tím hay sọc, nay bắt đầu được gọi là hoa ban, không rụng hết lá bởi thời tiết, nên có thể ra hoa trang điểm quanh năm. Và, những ngày Tết này, dường như, cũng không kém phần rực rỡ.

Tình cờ làm sao, khi đang gõ những dòng này, thì, thấy trên Fb của người chị họ ở Nha trang có đăng bức hình với status "Hoa ban nơi phố biển":


Có vẻ như là một loài cây bụi? Song có thể thấy rõ chiếc lá đặc trưng hình móng bò phía dưới bông hoa tím phớt đỏ hồng 5 cánh.



Chuyện nói thêm. Trong nhiều loài móng bò (ban), nghe nói có loài đặc biệt được trồng dọc đường ở Ban mê thuột (ban đơn hùng), lại có loài được gọi tên móng ngựa, chân trâu, tai voi ... (nhắm chừng đều theo dạng lá cả?).

Đáng nói nữa là, ở Trung quốc, chúng thường được gọi là ... lan. Trong đó, có lẽ nổi tiếng nhất là lan Hongkong, được lấy làm biểu tượng in trên lá cờ của xứ Cảng thơm này. Lan Hongkong, tên khoa học là Bauhinia Blakeana (Móng bò, vốn được đặt tên theo nhà khoa học Bauhin, và lan Hongkong, theo tên vị thống đốc Hongkong là Blake). Tên tiếng Hoa của loài hoa này là 洋紫荊 - dương tử kinh.


Khi đọc được điều này, lão hơi giật mình. Truyền thuyết về hoa tử kinh, tươi tốt khi anh em trong một nhà hoà thuận, và héo úa khi anh em xa nhau.

Nhà thơ Quách Tấn kể khi ông làm bài thơ Nhớ em

Thiêm thiếp lòng mong đợi
Vùng nghe chim tích linh
Vội vàng xô gối dậy
Đầy thềm hoa tử kinh

Có người bạn của ông đọc được chê rằng, người ta nói Mộng Ngân Sơn "điền thư", Quách Tấn bụng đầy điển tích quả không sai. Bài thơ chỉ có 4 câu, 20 chữ nói về tình anh em mà đã chứa đến 2 tích liên quan là chim tích linh và hoa tử kinh vậy.

Nhà thơ cũng phải công nhận nhưng nói rằng quả thực ông không cố ý dụng công. Nếu đúng là vô ý tức cảnh sinh tình thì trước nhà ông hẳn có cây hoa này?


Hoa ban - dương tử kinh đúng là một chăng? Được thế, loài hoa làm đẹp phố phường rừng núi lại tượng trưng cho tình người hoà thuận chẳng phải thú vị sao ...

Thứ Ba, 12 tháng 2, 2019

Chuyện chó

Đầu năm lại nói chuyện chó, cho năm Tuất vừa qua hihi.

Tối qua chó sủa nhiều. Sáng ra thấy một chú chó lạ cứ quẩn quanh ngoài đường ngay trước cổng. Sủa hăng nhất là thằng Riềng. Thằng này còn non, không biết hiểu sự đời đến đâu? Vốn hắn cũng hay doạ dẫm người qua đường y như vậy. Cô chó mới thì còn nhỏ quá. Lớn nhất là nàng chó vàng dáng sư tử, dễ nhận thấy đang trong mùa "rạo rực".

Mở cổng, chàng chó lạ chẳng e dè gì, xông thẳng đến tán tỉnh nàng chó vàng. Không quanh co, không dấu diếm, cũng không sợ hãi gì con người xung quanh đông đúc. Xem ra xưa nay cưỡng ép hay cưỡng cầu chẳng ích gì, tự nhiên thắng tất cả.

Bỗng nhớ tới 2 chú chó đực mới mất tích. Không chừng, chúng cũng lâm vào tình thế tương tự? Chả biết, chúng đã "đáo nơi neo" hehe ...

Thứ Hai, 11 tháng 2, 2019

Hà Tĩnh

Hơi cảm tính, nhưng thấy gần đây lượng tin về những chuyện liên quan đến mảnh đất và con người ở đây hơi bị nhiều.

Nhớ ấn tượng ngày xưa mỗi lần đi ngang, đây là một tỉnh rất nghèo. Nhớ mãi cảnh những người ăn xin quỳ lạy và những đứa bé con bán những rổ sim đầy với giá rẻ mạt trên đèo Ngang.

Lần gần đây nhất đi ngang, thấy bộ mặt đã mở mang ra nhiều lắm. Đi ngang thì khó nhìn sâu, song chắc chắn rằng có sự đổi thay nào mà không có giá của nó?

Chả là, nghe đồn có lời "sấm" về xứ này ...

Béo

Sáng vào thang máy, tầng trệt, có một chị lạch bạch theo vào sau. Chỉ bấm tầng ... 1 !?

Nghĩ bụng, hèn gì tròn quay à.

Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2019

Táo & Tự do

Người ta đang chê bai chương trình vẫn được gọi là Táo quân về hình ảnh được cho là sỉ nhục cá nhân một doanh nhân. Nói rằng doanh nhân kia có theo đạo gì cũng là quyền cá nhân, miễn ông không làm hại đến xã hội.

May mắn cho lão là năm nay tuy trực đêm giao thừa song lão không hề liếc qua cái chương trình đó. Vốn đã dị ứng với "văn hoá" vtv đã lâu. Nhưng dù không chấp vtv thì vẫn ngậm ngùi, cái quyền cá nhân tưởng chừng đơn giản nêu trên vẫn là điều xa xỉ ở xứ này ...

Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2019

Lỗi

Báo chí nhà vịt "dậy sóng" ba ngày Tết với chuyện một người đàn ông (đi ô tô) tát một người phụ nữ  chở con nhỏ (đi xe máy), chuyện ca "vào cuộc", và chuyện "xin lỗi" kết thúc đầy tốt đẹp.

Thực ra, anh này chỉ được cái nóng tính. Song văn hoá người đánh người thì ở xứ này thì nào chỉ một hai?

Và một điều nữa, nếu anh ấy không biết dạy con cách băng qua đường (chính là nguyên nhân của vụ va chạm) thì không chừng một ngày sẽ là không đủ, những "tát" cùng "xin lỗi" ...

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2019

Giao thừa

Sau giây phút giao thừa, ra sân đốt giấy thì gặp mưa xuân bay bay. Âu cũng mong sao mưa thuận gió hoà cho những người nông dân, và cả những người "nông dân" đỡ khổ.

Những điều còn lại thì chúng ta phải tự làm thôi. Thêm một năm mới bắt đầu từ đỉnh núi ...

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2019

Tổng kết năm Mậu Tuất

Nói rằng viết blog như viết nhật chí, chủ yếu để tu tâm dưỡng tánh, song nhìn lại thì quả quá ít khi tự nhìn lại chính mình. Thường lo xả stress, thứ quá nhiều ở thời buổi này, mà càng nhiều càng hại nên phải đổ bớt luôn luôn.

Thôi thì, nay, thiên hạ cuối năm, mình đầu tuần, nhàn nhã phơi nắng nơi đỉnh núi cao, đợi giao thừa, thử viết vài dòng nhìn lại một năm qua.


Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ.


Đầu tiên nói chuyện ... thiên hạ.

Lòng người loạn lạc, sinh xã hội loạn lạc, cũng không lạ. Cứ như xứ VeNe kia. Một vài kẻ, có thể nói hay hùng biện tốt nên đạt đến quyền lực. Có quyền lực trong tay rồi, bèn muốn sắp xếp lại xã hội. Phàm muốn chia cái bánh theo ý mình, đầu tiên là chiếm lấy cái bánh đã. Lời nói hay bình đẳng công bằng, là của những kẻ vốn không biết làm ra bánh nhưng muốn chia phần "bình đẳng". Vũ lực chiếm chia "công bằng" xong mới thấy không có bánh để chia tiếp nữa. Đời, không làm ra lại đòi chia chác là vậy.

Chuyện thiên hạ trị quốc không nói nhiều, nói chuyện tu thân chẳng bận tề gia.

Thêm một năm cắm cúi. Thuận đường nước chảy. Còn ... chảy về đâu miễn tham gia luận bàn. Trạm cũ tự tay tu bổ, trạm mới góp ý tuỳ duyên. Cao không mong mỏi thấp chẳng muộn phiền.

Điểm sáng duy nhất trong năm là làm được cái lò sấy, theo phong cách ... vườn. Nói được là được cái phần hữu dụng. Thực ra cái chủ chốt thì không được: công suất. Không biết gió thế nào nhiệt độ bao nhiêu thì tối ưu. Cuối cùng mò đến đâu hay đến đó, gắng gỏi ... tiết kiệm điện. Quyết định khử ẩm thổi gió tuần hoàn cho đỡ mất nhiệt. Và đưa nguồn nhiệt vào chính giữa để tận dụng tối đa. Thời gian sấy đến bao giờ đạt thì thôi, và độ đều có phần ... may rủi.

Nói vườn vì đa phần tự chế. Làm mới thấy ở đất nước gì cũng giỏi nhưng gì cũng khó khăn. Lúc trước thường hướng đến sự bài bản. Nay chỉ cốt thử nghiệm cho có mà dùng, chất lượng, tối ưu, ... chưa nói đến. An ủi, làm thực hơn nói suông.

Nếu lúc trước sớm an phận như vậy ở V. và N. thì đã chẳng phải gây lộn, bất đồng. Năm nay không thấy N. mời tất niên. Không biết do bị quên, hay N. thôi không hoành tráng nữa. Nói là nói vậy, chứ công ty mà cứ phong cách ... vườn thì tiến sao xa!


Hết năm Mậu Tuất. So với năm sinh của lão thì cùng Can, tức chẵn chu kỳ 10 năm, và Chi quá năm tuổi 2 năm. Ai thích tính toán dễ dàng nhận ra tuổi vừa qua 50 chẵn. Thêm một Can 10 năm nữa là vừa một Hoa giáp, cũng chính là tuổi hưu. Xui thì đến lúc đó vẫn chưa được hưu, hên thì được nghỉ chẳng cần đợi đến lúc đó.

Bệnh tật trong người cảm thấy cũng nhiều, nói quên chả dễ, chỉ là đừng nhắc đến thì thôi ...


Xưa, người người nghèo khó, đầu tắt mặt tối quanh năm, may mắn thời kịp chiều 30 được chút rảnh rỗi tắm rửa bản thân ngó đến ông bà. Nay xóm xóm nhà nhà cúng tất niên từ 20 tháng Chạp.

Chiều 30 rảnh rỗi nắng tươi hồng, giương mục kỉnh soi trong đám lá xanh quả vàng tìm lộc xuân sẽ nở ...


Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2019

Lỗ

Người ta tranh cãi, in sách giáo khoa, độc quyền, vì sao vẫn lỗ?

Chuyện rỗi hơi. Lỗ là lỗ. Làm ăn kém thì lỗ. Ngồi ăn núi lở. Tỉ phú ăn không làm chẳng mấy mà sạt nghiệp.


Câu hỏi đáng đặt ra là, vì sao vẫn độc quyền? Thì, chẳng mấy người hỏi ...

(Hiển nhiên, không chỉ chuyện độc quyền in, mà còn cả chuyện độc quyền nội dung in nữa hihi).