Thực ra đã qua tiết Lập xuân. Và mai đã là Nguyên tiêu.
Nhưng sáng đi trực về thấy lành lạnh. Cũng bộ đồ đó, 2 ngày trước đi làm thấy muốn chảy mồ hôi. Quả là đi Hạ về Đông.
Tối qua nằm nghe gió rít ù ù, may mưa chỉ lắc rắc. Sáng nay ngủ quên, dậy muộn. Không muộn so với mọi người, nhưng muộn so với chính mình thường ngày. Lại còn phải dọn dẹp chuẩn bị giao ca.
Ca vừa rồi từ lúc lên đến lúc xuống không gặp kíp trạm 1. Mẹ vợ Thanh F0, Nghĩa về đến nhà thấy đau họng bèn tự test. +.
Thanh tự test lại vẫn 1 vạch. Cả nhà Thanh test PCR chỉ mỗi mẹ vợ dương tính.
Đội chuẩn bị huấn luyện thi năng định. Lại online.
Cũng ngày hôm nay, nhiều học sinh, sinh viên khắp nơi lần đầu đến trường sau thời gian dài. Vẫn không khí "thời chiến". Có vẻ nhà nước này cứ sai sai? Miệng nói không nhưng làm vẫn một màu sắc zero covid.
Biện pháp của nhân dân ít ra "đời" hơn. Chấp nhận để sống. Tự phòng thủ. Âm hay dương, test hay không test thì cũng chẳng mấy khác nhau. Có thể lũ virus đã ở trong mũi trong miệng rồi. Súc xịt miệng mũi, rửa tay thường xuyên, uống vitamin để tăng sức phòng chống.
Nếu có dấu hiệu sốt, ho, đau họng, khả năng virus đã lọt qua cửa vào đến hành lang rồi. Bổ sung xông, uống các thể loại nước nóng, chanh, C, ... 3 ngày không hết liên hệ ngay bác sĩ, bệnh viện để theo dõi nồng độ ô-xy, uống thuốc điều trị khi "địch" vào đến phổi.
Hôm nay về đến nhà tranh thủ ghé lễ tân trả tiền internet. Cậu lễ tân chậm chạp hơn hẳn, không thấy mấy em gái xinh đẹp dễ thương nhanh nhẹn biết mặt biết việc thường khi. Có thể các em đã được thăng chức? Mà cũng có thể các em đã nghỉ việc? Thời buổi khó khăn, các em lại còn thường xuyên bị nợ lương, do nhiều hộ chây ì nợ phí quản lý.
Có cái gì đó hơi buồn, mang sắc lạnh như đông ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét