Sáng thành phố ngập nắng mà lên đến đỉnh Sơn Trà thì mù sương. Khỉ vẫn chạy ngang đường.
Nhiều nhất là ... xe đạp. Dạo này nhiều người đạp xe lên núi. Xe chuyên nghiệp, trang phục chuyên nghiệp.
Cũng nhiều đoàn xe đạp "đẹp" như thế ... trên Fb. Dù người ta đang nói về thoái trào của Fb.
Đi trực cuối tuần, máy móc vẫn thế, công việc vẫn thế. Nhưng yên tĩnh, vì ít điện thoại hơn, ít việc ruồi bu. Các sếp nghỉ, bộ phận hành chính nghỉ.
Sáng anh Lý chạy xe thẳng sang trạm 2. Trạm 1 Lai Tùng Vĩnh xuống 3 xe ô-tô, Thông Thanh Nghĩa lên 3 xe máy. Lâu nay hầu như mỗi anh L chạy xe giao ca. Hết tháng 4 này anh nghỉ hưu rồi. Lúc đó chỉ còn 2 lái xe, Tám và Hùng. Chỉ còn mỗi Tám chạy được xe trên 9 chỗ, phải kham hết giao ca?
Trạm 2 Thắng (già) và Trung xuống. Kim Thuận vẫn xuống xe máy. Thuận khoe về đưa vợ con đi chơi Hội An. Cuối tuần, thuê phòng khách sạn ở lại, mai về.
Hôm qua Trung thử bơm cứu hoả. Cả 2 bơm, điện và xăng. Những cái bơm chẳng có tác dụng gì, vẫn phải duy trì hoạt động, và ... báo hỏng, thường xuyên. Bơm điện thì rỉ sét, kẹt, bơm xăng thì ... chán không buồn nói nữa. Đến cả đổ xăng cũng khó, không gian chật hẹp ẩm thấp, máy như đống sắt vụn. Còn không mở ra được để thay nhớt, ống xả xả khói ngay trong phòng. Duy trì mỗi cái ắc-quy để đề máy mà bộ sạc lẫn ắc-quy hư lên hư xuống.
Chưa kể mỗi lần mở cửa phòng bơm chỉ sợ ... rắn. Thử bơm thì phải lắp ống vải để bơm nước trở lại bể chứa. Trời này, ống lâu khô, để ngoài sân cho ráo thì sợ mấy bạn chó dễ thương ngứa răng. Mấy năm trước thay ống bị mục, người ta đổ tại cuộn ống lại khi chưa khô. Bình thường cất trong mấy cái tủ ngoài trời, tủ còn mục hết nói chi ống. Toàn những thứ như đồ hàng mã.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét