Chiều tối, vừa bước ra sân định ngắm đất trời thì thấy ngay phía trước mặt một tia sét đánh thẳng từ trên trời xuống. Tiếp theo là một tràng sấm ì ùng.
Nói thì nghe ghê thế, nhưng tia sét không quá gần. Song thực sự cũng chẳng quá xa, vì ánh chớp loé vào nhà khiến mọi người hoảng sợ giục chạy máy phát điện.
Công ty bữa nay kiểu như "sống trong sợ hãi". Nhưng giá như mà biết sợ thật thì tốt biết bao. Sống như thế, trời muốn thương cũng khó.
Sét đánh. Bão dập. VHF nhiễu. Chưa kể đủ các loại sự cố lặt vặt liên miên.
Khiến thời gian làm việc như chỉ đủ để ... làm báo cáo. Hệ thống báo cáo thì nặng nề lắm, phức tạp lắm.
Cũng như hệ thống thiết bị thì ... hoành tráng lắm. Nhưng đụng việc là trục trặc. Cũng như đội ngũ nhân viên thì ... hùng hậu lắm. Nhưng đụng việc thì khó nói.
Qua chiều cũng phải tới tối thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét