Hôm qua là ngày đầu của tháng Hai. Có vẻ như đã là tháng "thứ hai" thì dẫu ngày "đầu tiên" cũng chẳng là gì đáng kể?
Nhưng có thể nó đáng kể, vì là một trong những ngày đầu tiên ... "đi làm lại", sau Tết Nguyên đán. Đợt nghỉ dài đầy ngái ngủ truyền thống của một dân tộc.
Lão cũng lên ca, ca "bình thường" sau Tết. Công ty có chút chuyện (không vui tý nào) khá lao xao. Chắc rồi sẽ cũng chóng qua. Người ta sẽ chóng quên mà sống tiếp thôi.
Với cô cháu lão, có lẽ là một ngày đầu tiên đáng nhớ hơn nhiều. Ngày đầu tiên đi làm. Nhưng có vẻ thiếu khá nhiều những thứ ... lẽ ra rất cần thiết. Thiếu háo hức, thiếu quyết tâm, và có lẽ, cả sức khoẻ. Nghĩ lại, cũng có lý thôi, thế hệ trước, hầu như chỉ biết mong mỏi con cháu mỗi 2 chữ, "học giỏi".
Đầu tiên, nhưng có gì "mới" nữa không? Hay vẫn còn "dư vị" Tết?
Mới chăng, những chuyến bay nội địa xuyên đêm? Song "xuân vận" nhiều hơn là "khởi sắc"?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét