Thứ Ba, 21 tháng 2, 2023

Đời & thơ

 Dòng văn học cách mạng đem lại cho lão một ấn tượng rất rõ ràng, rằng đời không như là mơ, à quên, thơ. Nghĩa là, đằng sau những vần thơ đẹp đẽ là những nhân cách (tác giả) ... không ra gì.

Trong đầu lão vẫn thường ngân lên những câu thơ hay, dù, trong chừng mực, lão cố tình ... quên đi các tác giả. Điều đó vô tình ... khiến lão quên đi nhiều nhà thơ thế hệ trước.

Hôm qua, tình cờ, có chút giật mình, khi đọc về đường tình duyên lận đận của nhà thơ Nguyễn Bính. Hoá ra, ông trải qua tới 4 đời vợ, mỗi người 1 người con.

Sở dĩ lão tìm hiểu về ông là vì, hết sức tình cờ, đọc được bài thơ sau đây, của nhà thơ vốn có những vần thơ lãng mạn chân quê về tình yêu. (Mà thoạt đầu lão còn không tin đó là thơ Nguyễn Bính!?).


CƯỚI VỢ (Nàng đi lấy chồng)

Hôm nay ăn hỏi tưng bừng,
Ngày mai thì cưới, độ chừng ngày kia.
Nàng cùng chồng mới nàng về,
Rồi cùng chồng mới nàng đi theo chồng.

Tôi về dạm vợ là xong!
Vợ người làng, vợ xóm đông, quê mùa.
Vợ tôi không đợi, không chờ,
Không nhan sắc mấy, không thơ mộng gì.
Lấy tôi bởi đã đến thì,
Lấy tôi không phải là vì yêu tôi.

Hôm nay tôi cưới vợ rồi,
Từ nay tôi đã là người bỏ đi!
Pháo ơi! mày nổ làm gì?
Biến ra tất cả pháo xì cho tao!


Người ta nói, có sách in tiêu đề bài thơ là Nàng đi lấy chồng. Lão đồ rằng, tiêu đề ấy mới là đúng.

Nội dung bài thơ, chỉ lúng túng trong 4 câu thơ đầu. Những câu thơ còn lại chỉ là sự giận dỗi của nhà thơ mà thôi.

Hơi ngạc nhiên vì những câu thơ tình "tiêu cực", nhưng nghĩ cho cùng, dỗi giận ấy cũng ... rất là Nguyễn Bính.


Hôm nay tôi cưới vợ rồi

Từ nay tôi đã là người bỏ đi


Rất tuyên ngôn, haha ...

Không có nhận xét nào: