Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Một chút về anh

Anh từng là sếp của mình trong một thời gian.

Ngày mới vào ngành, người ta giới thiệu cho mình cơ man không biết bao nhiêu là "sếp". Trong số đó không có anh, nhưng người ta cũng nhắc nhiều đến anh với biệt danh ác ý "sáu tấm" (mang tính nam bộ, như những ba d., tư s., ...).

Rồi mình gặp anh lần đầu mà không biết đó chính là ông sáu tấm nổi tiếng. Rồi mình nhiều lần chứng kiến cảnh anh la mắng người khác, đến độ hãi hùng. Nhưng đó mới là chửi lính, chửi đồng nghiệp. Người ta đồn kể rằng anh chửi sếp còn kinh hơn. Rồi có thời gian anh làm sếp của mình, ...

Hồi đó máy móc còn cũ kỹ và chắp vá, nhưng được sắp xếp khá quy củ. Và nề nếp làm việc vừa kỷ luật vừa hứng thú. Những ngày đó vĩnh viễn không bao giờ quay trở lại. Trong cách làm việc chặt chẽ, trong việc sử dụng thiết bị nhiều sáng kiến độc đáo, có không ít dấu ấn của anh.

Lạ một điều, là cá nhân mình chưa bao giờ bị anh la mắng. Thậm chí có một lần mình kiên quyết không tuân theo ý anh, khi gặp anh chỉ bảo: nghe nói em không chịu làm ... Nhiều người khác có thể thân thiết với anh hơn, nhưng không ai tránh được có lúc bị chửi. Có người nghe đến tên anh đã sợ tái mặt.

Nhiều năm sau, mình có dịp được biệt phái vào SG mấy tháng, lại làm việc trực tiếp với anh. Mấy đồng nghiệp trẻ tỏ ra ngạc nhiên khi thấy mình tôn trọng anh như vậy. Chúng nó kết thân với mình song không giấu diếm rằng ghét anh kinh khủng. Lúc đó anh đã trải nhiều u uất, không còn như trước, mặc dù lúc chia tay anh nhờ mình nhắn với anh em ở ĐN, rằng anh ba vẫn như xưa.

Cả một tập thể, với đủ mọi thủ đoạn mánh khoé, đã trù dập anh tơi tả. Thế quen biết, quan hệ của anh không nhỏ, thế mà đành bất lực trước nhung nhúc những bầy sâu. Kể cả khi những sai phạm của họ đã hai năm rõ mười, mà họ vẫn thoát được, đơn giản vì những kẻ như họ quá nhiều ... Lần cuối gặp anh, anh đã cay đắng nói với mình: không thể ...


Xuất thân như anh, chẳng kém gì đương kim thủ tướng. Nhưng khác là anh học giỏi, được cử đi học nước ngoài. Và anh trở thành kỹ sư giỏi trong khi các bạn học của anh lại giỏi ăn chơi, giỏi kiếm tiền, ... Âu là lựa chọn của cả một dân tộc ...



Mình không thân với anh, không biết nhiều về gia đình anh. Cách đây mấy năm mình nghe nói anh bị ung thư. Rồi anh nghỉ hưu sớm. Hôm qua sếp nói với mình: anh ba đã mất, đã gửi vòng hoa viếng.

Mình im lặng không nói gì. Vì thực sự không biết nói gì. Mà có gì cũng không biết nói với ai. Mình nói với blog. Lúc nghe tin mình muốn khóc, nhưng mình không khóc. Bây giờ khi gõ những dòng này, nước mắt mình lại chảy. Mình cũng không đi viếng rầm rộ như người đời.

Mình biết thiền đã lâu, chuyện sinh tử với mình không còn can hệ. Chỉ là, nhiều lúc muốn chửi vung lên cho hả cái tâm với đời ...

Rốt cuộc anh cũng nằm trong sáu tấm như người ta ác ý gán cho anh. Có hề chi, sáu tấm chứa thân xác nào giam được chí bền. Vĩnh biệt anh.


Nhân sinh tự cổ thuỳ vô tử
Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh.

8 nhận xét:

tunrua nói...

:(

Bùi Thu Trang nói...

"Lũ chúng ta lạc loài dăm bảy đứa
Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh
Bể vô tận sá gì phương hướng nữa
Thuyền ơi thuyền, theo gió hãy lênh đênh"

Cô Nhỏ nói...

"Một chút về anh" nhưng so với các entry khác của ông Lãn thì cũng đã nhiều lắm và dạt dào tình cảm nữa. Lời chân thành khiến mình cũng rưng rưng...

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

Cảm ơn các bạn.

Lien nói...

Nghe buồn quá.
Giờ làm người tốt khó lắm

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

Uh, muốn làm việc cũng không được nữa :(

Unknown nói...

"Nói ra nhiều cũng vậy thôi...ôi đớn đau đã nhiều rồi...Một lời thương một lời yêu...lần cuối cùng!"

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

Một lời thêm càng buồn thêm ... :(