Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

Âm, dương

Hồi học đại học kỹ thuật ở bên Tiệp, bạn bè hắn (người bản xứ) nói rằng, mấy đứa con trai, chỉ cần đăng ký vào đại học sư phạm là được nhận ngay. Lý do, bên đó toàn nữ không à. Mà, lý thuyết giáo dục của họ, thì, học sinh cần có cả các thầy giáo lẫn các cô giáo. Giáo dục, cũng phải cân bằng.

Giáo dục nho, Khổng ngày trước thì phó mặc cho người cha, với biểu tượng roi vọt. Nghiêm khắc.


Người ta hay ví, công việc như đứa con tinh thần. Như thế, với công việc của hắn, hắn là một người cha. Khắt khe.

Nhưng, các sếp ở công ty hắn, thì âm tính nặng nề. Nói, không ám chỉ giới tính sinh lý của ai, cũng không có ý xúc phạm một nửa kia của nhân loại. Trên tất cả các khía cạnh công việc.

1. Đầu tư thiết bị: mua sắm tràn lan, thậm chí không sử dụng được. Tốn tiền, mà hệ thống không hề đáng tin cậy.

2. Con người: tuyển chọn toàn trái ngành trái nghề, năng lực không tốt, và con nhà khá giả, hoặc con em trong công ty. Ít nhất bây giờ là thái độ làm việc thờ ơ, nhưng đòi hỏi quyền lợi đầy đủ. Trùm lên một không khí cả nể, không ai muốn đụng vào nồi cơm của ai. (Nhưng nồi cơm chung của tất cả thì có nguy cơ vỡ bất cứ lúc nào).

3. Quy trình làm việc: cứng nhắc, vô hồn. Không ai lo tránh nguy cơ chung mà ai cũng chỉ lo chạy trách nhiệm của mình khi sự cố đến. Đống giấy tờ ngày một cao càng làm tăng nguy cơ hiện hữu.


Dĩ hoà vi quý, không tự nghiêm khắc với chính mình, tai hoạ còn phải hỏi tự đâu ra ...

Không có nhận xét nào: