Cướp, định nghĩa ngắn gọn nhất là: lấy của người khác bằng vũ lực.
Dù động từ này còn vài cách dùng khác (cướp đường, cướp thời cơ, ...) nhưng cơ bản đều xuất phát từ nghĩa gốc ban đầu nói trên và nghe không được hay ho gì cho lắm.
Bộ máy tuyên truyền của chính quyền toàn trị, vốn kiểm soát ngôn luận ngặt nghèo, vẫn tự hào về một hành động của mình, sử dụng chính động từ ấy: cướp chính quyền.
Cướp, thì, tà nhiều hơn chính. Và, chính quyền (tà quyền), dù nghe có vẻ trừu tượng, vẫn phải tồn tại bằng những thứ không trừu tượng chút nào. Những thứ đó, có được, cũng bằng con đường không ngoài động từ được nói.
Của cải, nếu không được làm ra, ắt có nhiều bao nhiêu tiêu cũng hết. Vì đã không làm ra được, chỉ có tiếp tục một con đường cũ mà thôi. Mang danh, sở hữu toàn dân, không ngoài điều ấy.
Đất đai, đang là ví dụ điển hình. Bảo sao, không có những ĐVV, ĐVH, ...
Nói rằng, bất minh, không bao giờ bền được.
Thứ Năm, 19 tháng 7, 2018
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét