Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2019

Bè bạn tri âm

Cô giáo cũ nhắn tin bảo gắng thu xếp về hội trường (cũ). Thú thực trong tâm chẳng hứng thú gì.

Ngày còn học trường đó (cấp 2) lớp lão được ví như những ông cụ non (xem ra làm lão già cũng có năng khiếu từ nhỏ haha).

Ngẫm, ông cụ non chẳng qua là do bị nhiều áp lực. Áp lực nên mới cụ, và non, nên mới bị áp lực.

Thực ra, ngày ấy, ông cụ non cũng không ngoài mọt sách và "chỉ biết học". Nên giờ nhìn lại, ngoài trong lớp, bạn bè chẳng nhớ một ai. Vậy bảo hội trường còn thích thú gì?

Nhớ bác lão từng nói, lão thuộc loại tâm giao, ít bạn (khác với em trai lão, quảng giao).

Nhưng nếu cứ tính những người vẫn bảo bạn tôi, thì cũng không ít. Có điều, bạn thế, chứ mấy tri kỷ tri âm. Hay chỉ tại lão khác người, niềm riêng, hỏi đến còn không muốn nói.


Mà lạ, cô giáo cũ, thì lại có vẻ rất rất quảng giao. Sao ngày ấy cô không dạy những điều này? Hay mãi sau này cô mới vậy?

Có phải vì thế, đâm ra, nói chuyện với cô, cứ ngại ngại thế nào ...

2 nhận xét:

Lien nói...

Sao nhà nhà có họp lớp, hội trường mà em từ mẫu giáo đến đại học chả lớp nào họp

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

:D