Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2021

Sáp nhập

 Hai năm nay, cứ mở miệng ra nói là không có gì ngoài ... covid.

Chuyện phòng dịch, chuyện chống dịch. Mệt nhất là cách ly, khai báo, kiểm soát này nọ.

Chuyện dịch ảnh hưởng kinh tế. Không làm lấy gì ăn?

Chuyện dịch ảnh hưởng đời sống. Đi không được, ở không xong.

Chuyện nào cũng mệt. Giải pháp thì mịt mờ.


Nay bỗng nhiên nghe được giải pháp có tính dài lâu. Ấy là sáp nhập các tỉnh thành.

Lão ở Hội an, ra Đà nẵng đi làm, không được về lại, vì Đà nẵng là vùng có dịch. Theo giải pháp kia, Đà nẵng thuộc diện phải sáp nhập, vì diện tích nhỏ không đạt chuẩn. Nếu thực hiện, chỉ có cách "trở về mái nhà xưa", sáp nhập Đà nẵng vào (lại) Quảng nam. (Chứ không lẽ sáp nhập với Huế tận bên kia đèo Hải vân? Sông núi đã chẳng tương liên mà lịch sử vốn chẳng nối liền). Thế là không còn phải "vượt biên", ở bên này làm bên kia, đi đi ở ở.

Lão quê Quảng trị. Năm nay giỗ ba tang anh đều không về được. Giữa Đà nẵng và Quảng trị là "vương quốc Huệ". Quảng trị cũng là tỉnh không đạt chuẩn, do dân số quá ít. Nếu Quảng trị nhớ tình anh em một thời mà sáp nhập (lại) vào Thừa thiên thì biên giới kia chỉ còn có một. Chưa kể "thừa thắng xông lên" "san truông nhà Hồ lấp phá Tam giang" thì "quê hương ta liền một dải", đi ở chẳng hoá dễ dàng hay sao?

Mong lắm thay. Huhu.




Không có nhận xét nào: