Tiếng Hán có câu "Bệnh tòng khẩu nhập, hoạ tòng khẩu xuất".
Học giả đời nay, giải thích bình luận dài dòng. Người ít, viết vài trang. Kẻ nhiều, ra cả quyển sách.
Nhiều khi tự hỏi, người xưa, vốn đã viết ngắn, liệu có phải nói nhiều để ... cho rõ không?
Nay đọc sách học chữ Hán (vỡ lòng), gặp bài "Khẩu: ẩm thực tòng khẩu nhập, ngôn ngữ tòng khẩu xuất". Đơn giản như đang giỡn, nhỉ?
Học chữ rồi, nhỡ có gặp câu "rất triết học" ở trên, có cần diễn giải gì nữa không?
Tự hiểu, miếng ăn là mầm bệnh, câu nói là nguồn hoạ vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét