Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2024

Vũ Hoàng Chương

 Tám bài ngẫu chiếm

I.
Lòng còn sương khói tiễn đưa ai
Bỗng một cành khoe hạt ngọc cài
Vườn ấy lạnh đang vào tháng chín
Kiếp nào tu đã tới hoa mai?
Giấc mơ hồ điệp chờ in bóng
Khóm cúc trùng dương hẹn sánh vai
trở gót nghe như vàng hỏi đá
Bạch vương Thanh hữu có là hai?
II.
Tận đáy trời Thu vạn trượng sâu
Bóng hoa vượt khói đã lên lầu
Trắng bao đêm những mơ về đó
Thoảng chút hương là nhận được nhau
Chim Thúy vũ bay hồn tưởng dứt
Sáo Giang thành rụng vết còn đau
Ai hay một kiếp hai lần nở
Ngà ngọc như in giấc mộng đầu.
III.
Ai còn ai mất ai đi xa
Trùng cửu thơ trao lần thứ ba
Đất mượn trời vay chưa trắng nợ
Quỳnh đơn mai kép vẫn tươi hoa
Cùng đưa cảm hứng này lên vút
Đâu để thời gian ấy vượt qua
Gió nổi, Thơ đang về tới điểm
Bóng ai soi cũng thấy hình ta.
IV.
Một buổi đề mai có chúng mình
Hương còn phảng phất cả hai kinh
Bút trong thời loạn Mây chưa gác
Hoa trắng lòng thu Phụng vẫn minh
Ôm gối chẳng ưng làm viễn khách
Nhớ xuân lại muốn vượt cao đình
Rượu kia đàn ấy sầu không phá
Thì khói Trùng dương tự ruổi binh.
V.
Thơ trao bạn họp mây nghiêng lầu
Giữa tiệc cùng gieo ngọc ném châu
Này cúc Cao đình mai Thạch hãn
Kìa lan Trần mộng quế Đan khâu
Lòng như người đẹp phương trời nhớ
Tình vẫn sông dài nghĩa bể sâu
Hãy giọng ngâm vàng tung cánh bướm
Mà lên cho tới bất kỳ đâu?
VI.
Trời xưa từng rượu đẹp thơ hay
Đâu biết còn thơ rượu gác Mây
Nửa bức không treo mà có mặt
Ngàn chung ai uống cũng ta say
Như cành Mai trắng đôi lòng nguyện
Khác tiệc mơ xanh một thuở bày
Thiên hạ anh hùng ư? Chẳng lẽ
Duy Hồng vương đó Bạch vương đây.
VII.
Người đi vườn cũng vào Thu rồi
Ngày để mưa tràn đêm nguyệt trôi
Cúc muộn đã bao giòng lệ ấy
Đèn xanh còn nửa mặt hoa thôi
Bay dần nghĩa chữ mà thương bút
Ngâm đến cành mai lại nhớ ngôi
Vừa lúc sao lên ngoài cửa gác
Lấy đâu ra rượu chuốc ngàn bôi.
VIII.
Nghe như trời khó úp bằng vung
Đã chuyển mình voi cánh mở tung
Vườn báo tin Mai lầu hướng Bắc
Đàn bay nét chữ bút lên cung
Chuốc say bỗng lạc loài hơi gió
Đối hận càng eo óc tiếng trùng
Đâu đó xe nghiêng... Và chớp mắt
Trời khuya trống rỗng chỉ còn khung.




Không có nhận xét nào: