Tối qua đi ăn tối với vợ chồng Mitchel và Jenifer. Không biết cái tên ông này mình gõ có đúng không (?!). Tên bà vợ thì có vẻ quen hơn, nhưng mình cũng không chắc là Jenifer hay Jennifer (??). Không biết tự hồi nào, người Mỹ đến VN đã có thói quen sử dụng first name cứ như người VN vậy?
Cuộc gặp gỡ thật là thú vị. Hai ông bà đã ở ĐN gần 4 năm rưỡi, lại chuyên dạy cho người Việt nên cách nói chuyện thật dễ hiểu. Mặc dù đề tài là những điều rất khó trong quản trị doanh nghiệp. Câu chuyện cuốn hút vì đúng những điều mình đang quan tâm. Và trên hết là sự vui vẻ, cởi mở mà trí tuệ của cả hai ông bà.
Sau bữa ăn tối, mình cứ có cảm giác là lạ. Bình thường mình hay nghĩ về loài người với cảm giác không mấy tốt đẹp. Kẻ sang thì quá tham lam, người hèn thì quá lười nhác. Nhưng tối qua bỗng dưng mình đi ngủ với những ý nghĩ thật nhẹ nhàng. Con người nào không có lỗi lầm? Chẳng nên trách làm gì. Rồi một ngày nào đó họ sẽ nhận ra.
Sáng đọc mấy bài báo là lại dậy lên trong người cái cảm giác bực tức về sự khốn nạn của con người (!?). Huhu.
Nhiều khi cứ muốn thắc mắc, sao mình lại phải sống trong một xã hội khổ đến vậy?
Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét