Đời nay thế nào ai ai chẳng rõ!
Đọc sâu sắc mà làm con tim thắt lại với nộ ố dục thì thôi. Mình tìm đến với những trang văn phương Nam đầy lòng nhân hậu. Sơn Nam, Trang Thế Hy, Võ Đắc Danh, Nguyễn Ngọc Tư, Thu Nguyệt, ...
Mình đọc Thu Nguyệt thật tình cờ. Nhớ là bắt đầu từ ... Phan Huyền Thư:
Biết rằng mình sẽ rụng
Lá úa liều mình
nhắm mắt
chọn điểm rơi.
Nhớ gõ lại thế thôi, không biết có chính xác không. Vì sau đó không đọc PHT nữa. Nhưng thế nào hôm đó lại đọc được "Lá giả":Lá úa liều mình
nhắm mắt
chọn điểm rơi.
Sống dai hơn lá ngoài trời
Cả đời làm một cuộc rơi không thành
Gió đùa không biết rung rinh
Nắng mưa không thấm trơ mình mà xanh
Giọt sương cũng giả long lanh
Hình như chỉ bụi đeo quanh thiệt lòng
Nói chuyện đọc thơ mà thêm rầu lòng. Vì mình đọc chẳng mấy. Mà nhớ được lại càng chẳng mấy. Nhưng từ đó đọc cả văn Thu Nguyệt. Thấy thư thái. Bà chị này hơn mình đâu có 5 tuổi, mà bài bả dạy con mình thấy thấm thía như mình đi học (!).Cả đời làm một cuộc rơi không thành
Gió đùa không biết rung rinh
Nắng mưa không thấm trơ mình mà xanh
Giọt sương cũng giả long lanh
Hình như chỉ bụi đeo quanh thiệt lòng
Thú vị làm sao, Blog Nguyễn Ngọc Tư lại có link tới Home page Thu Nguyệt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét