Thứ Ba, 11 tháng 11, 2008

Hôm nay

Sáng nay xé lịch không để ý. Chiều đi làm về thấy thiên hạ cúng quá trời. Về nhà xem lịch: 14 tháng 10 Mậu Tý. Thế mà ngày hai bữa vẫn cá thịt. Tội lỗi, tội lỗi!
Qua chùa Bát Nhã, người quá trời người. Tiệm điện tử Việt Tuấn cũng sáng choang. Nghe loáng thoáng chi đó Samsung. Chỉ kịp nhìn thấy một em xinh tươi đồng phục, dài miên man, váy ngắn dĩ nhiên.
Trăng tròn. Ở thành phố không được sáng trong mà nhiều phần bàng bạc. Thêm mùa này mây gấu đen lởn vởn chực nuốt. Tội nghiệp trăng rằm.
Về đường bờ biển. Ngẩng đầu thấy trăng tròn. Không nhớ cái gì lại nhớ cái này:
Quan lập đàn cầu mưa
Toàn dân đều sung sướng
Đêm qua ngửa cổ nhìn
Trăng sáng.
Không nhớ chính xác từng chữ. Nhưng là thơ dịch nôm na từ chữ Hán nên không có gì trau chuốt. Chẳng là có câu chuyện về anh chàng giỏi làm thơ 17 chữ. Năm kia hạn hán, quan huyện lập đàn để cầu mưa. Hôm sau nghe bài thơ, quan cho anh chàng này xỏ quan, đòi đến công đường, bảo:
- Nghe nói ngươi giỏi thơ 17 chữ, thực hư thế nào?
- Xin quan ra đề!
- Ta vốn hiệu Tây Pha.
Ý quan ngầm tự kiêu, đời Tống có đại học sĩ Tô Thức, văn hay chữ tốt, hiệu Đông Pha.
Người xưa hiệu Đông Pha
Người nay hiệu Tây Pha
Đem hai người so sánh
Khác xa.
Quan đùng đùng nổi giận, hét lính nọc ra đánh cho 30 roi. Xong hỏi còn làm thơ nữa chăng? Thưa vẫn 17 chữ:
Làm thơ mười bảy chữ
Bị đánh ba mươi roi
Nếu làm thơ nghìn chữ
Chết toi.

Xem gương này tránh dông dài. Viết tý thôi. Đọc đã.

Không có nhận xét nào: