Việc tuy bận nhưng lòng không bận
Nên mới ngồi suy nghĩ vi vân
Để cho thư thái tinh thần
Vài dòng thơ chép như phần mai sau ...
Hehe ngồi họp, tự nhiên nghĩ tới bài thơ, bèn nhớ đến đâu chép đến đó.
Tiêu đề: Ga xép
(Bình loạn: lớp trẻ ngày nay e chẳng mấy ai biết ga xép, chợ xép là gì, đến gác xép còn không biết ...)
Tác giả: Nguyễn Bính
(Bình loạn: tác giả mở đầu bằng thơ tả cảnh)
Cất lên theo lối nhà sàn
Hai đầu sẵn có hai giàn ti-gôn
Tường vàng mái đỏ màu son
Nhà ga lại có linh hồn nhà ga
Loanh quanh vẫn cụ xếp già
Thuỷ chung bốn chuyến tàu qua một ngày
Có ông ký trẻ về đây
Vợ con chưa có suốt ngày ngâm thơ
Cụ xếp có cô gái tơ
Xuân xanh đã chín vẫn chưa lấy chồng
Cụ xếp vẫn cứ ung dung
Để lau kính trắng ngồi trông bốn trời.
Thưa rằng hoa cứ việc rơi
Tàu kia cứ việc ngược xuôi đúng giờ
Để cho cậu ký ngâm thơ
Cụ lau kính trắng, cô mơ chồng hiền
Lạy trời năm tháng bình yên
Cụ xếp vẫn cứ ở yên ga này
Tàu qua bốn chuyến một ngày
Sân ga vẫn cứ rụng đầy hoa tươi
Thục nữ chưa kén được người
Ông ký quân tử vẫn ngồi ngâm thơ ...
5 nhận xét:
Nay thì, cảnh ấy đâu còn, hồn người cũng mất!:)
Người xưa mất, cảnh sao còn được như xưa?
Cảnh chắc cũng chỉ có trong tưởng tượng thôi, lo gì còn hay mất. Cứ nghĩ là cảnh nó còn đi, để hồn người đừng mất. Thi sĩ ngày nay mấy người có được cái lãng đãng đáng yêu như thế :D
Giữ được hồn người chẳng khó lắm thay? :-)
"Để cho cậu ký ngâm thơ
Cụ lau kính trắng, cô mơ chồng hiền
...
Thục nữ chưa kén được người
Ông ký quân tử vẫn ngồi ngâm thơ ..."
Bình dị và xưa cũ. Và tĩnh nữa. Như cảnh nhà của Thúy Nguyệt vậy. :)
Đăng nhận xét