Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

...

Tự nhiên thấy ...

Thật sự là chẳng biết nói thế nào.


Chả là, bắt đầu từ trên mạng, tin tướng Nguyễn Khánh qua đời.

Có một bạn, có vẻ rất quá khích, nói rằng những đại loại chết là đáng, với nếu gặp tôi cũng muốn bắn chết (???!!!). Dường như đương nhiên, bạn ấy nhận không chỉ một rổ đá ...

Thông thường mình không để ý những chuyện như vậy, và những người như vậy. Lần này, qua các lời ném đá, mình thấy hình như bạn này khá công khai, nên mới biết bạn chỉ cỡ 8x, 9x, làm giáo viên ở miền núi.

Mình bèn vào nhà bạn ấy, thì thấy đó là một giáo viên trẻ. Thậm chí còn hoạt động xã hội khá sôi nổi, từ thiện, giúp người nghèo, ... Có lần, còn phát biểu thẳng rằng công đoàn chỉ là công cụ của hiệu trưởng, không bảo vệ quyền lợi người lao động.


Giáo viên, nhưng viết khá nhiều lỗi chính tả. Cảm nhận là bộc trực nhưng nhận thức có hạn.

Rõ ràng, chưa đủ hiểu biết về những cấm kị quá nhiều ở thời nay, đặc biệt vấn đề lịch sử.

Con đường trước mặt dân tộc này chắc chắn còn nhiều chông gai ...


Và mình hiểu cảm giác của mình. Buồn. Nỗi buồn khó tả ...

Không có nhận xét nào: