Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

Mệt mỏi, bực bội và ...

Cả ngày nay, mình mệt mỏi với lối làm việc của N.

Nhưng có lẽ đã quá quen, mình không hề cảm thấy bực bội. Thậm chí đôi lúc còn cảm thấy rất buồn cười.

Nhưng tối vừa về đến nhà bỗng cảm thấy bực mình. Khi chị hàng xóm đưa tờ giấy báo cước điện thoại, với lời nhắn của ông thu cước hẹn mai đến thu cước. Mình chưa gặp mặt ổng bao giờ, nhưng đã nhiều lần nói với ổng, qua những lần ổng gọi điện quấy rầy mình, rằng để mình ra quầy trả tiền cho tiện.

Biết rằng ổng có thể thu nhập thêm chút ít, nhưng có đáng để phải khổ như thế không?


Rồi mình liên tưởng, không biết nhân viên thu cước đài NHK bên Nhật cực khổ thế nào?

Mà, hẳn các lãnh tụ còn khổ sở hơn nhiều. Trở thành tù nhân của các tín đồ trung thành, và thành nạn nhân của chính các tư tưởng đã đưa họ lên vị trí đó.

Đọc tiếp đã, 1Q84.

2 nhận xét:

Lien nói...

Anh gửi hàng xóm cho khỏe. Nhà em ở chung cư cũng tiện, gửi mấy chị bảo vệ hết :)

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

Ngày nào đi làm cũng đi qua chỗ thu tiền, ghé trả mất có 2 phút :-) Còn điện và nước thì trả qua ATM rồi.