Thứ Hai, 25 tháng 2, 2013

Lương

Trong ngành có nhiều vấn đề.

Theo nguyên lý "Vì sao con mèo chạy ra đường" của Aziz Nesin thì nguyên nhân truy đến người lao động.

Người lao động bèn kêu: lương thấp.

Như một công ty nhà nước chính cống, người ta bèn tìm cách gọi là "sửa đổi quy chế lương".


Có lẽ ít người biết rằng, vấn đề được cố tình đặt ra là một trong những vấn đề cổ xưa nhất nhì của xã hội loài người (và không chỉ loài người).

Nôm na gọi là bài toán chia bánh.

Ai đọc sách có thể biết tể tướng nhà Hán bên Tàu tên gọi Trần Bình bắt đầu sự nghiệp bằng việc chia thịt (một cách thành công, dĩ nhiên).

Nói là vấn đề cổ xưa, nghĩa là nó chẳng bao giờ có thể giải quyết được. Chỉ có những thời điểm cân bằng tạm thời khi hình thành bên thắng cuộc và bên thua cuộc. Để rồi sau đó lại nổ ra cuộc chiến khác để tìm điểm cân bằng mới.


Như một công ty nhà nước không trật vào đâu được, ít người biết vì sao, nhưng có ý kiến chỉ đạo rằng phải thiết lập khối đặc quyền đặc lợi với lương trung bình gấp 1,5 lần khối còn lại (hay đại loại thế).

Và để tỏ ra dân chủ không chính hiệu con cầy, người ta gây nên những cuộc tranh cãi gấp gáp. Để không ai đủ thời gian mà tỉnh táo. Để cho những ý kiến ai cũng đòi quyền lợi cho mình đủ trung hòa lẫn nhau mà chui vào sọt rác hết thảy.

Hắn hỏi thẳng ý kiến chỉ đạo kia ở đâu ra? Có cớ gì khiến nó thành kim chỉ nam thành hòn đá tảng?

Hóa ra chỉ từ một bộ, mà bộ trưởng Hét Lên thì đã nổi tiếng về điều ai cũng biết nhưng không muốn nói ra mà thôi.

Chưa kể hữu sự biết đâu lại lòi ra chỉ đạo vốn từ bàn nhậu. Hoặc do lỗi thằng đánh máy, tao chỉ bảo 1,005 lần, đại loại thế.


Thế nhưng người ta vẫn họp, vẫn góp ý. Khổ.

Mong gì tới góp ý cái gọi là Hiến pháp.

2 nhận xét:

tunrua nói...

Quan như Trần Bình giờ cũng lắm, chỉ tiếc họ không giống được ông cái tài!:)

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

Bù lại hơn hẳn cái tham. :-)