Thứ Sáu, 13. Cũng chỉ là 1 ngày nữa trong chuỗi những ngày Covid-19 nhàm chán.
Hoặc, ít nhàm chán hơn một chút, với vài đổi thay.
Nghe được một vài thông tin từ những người bạn. Dẫu chỉ là thông tin trên thế giới ảo, từ những người bạn cả 5 tỉ năm rồi không gặp. Nhưng nó thật hơn, và gần gũi hơn.
Để có thể tin, covid là ... hihi có thực.
Hiện thực thứ 2, là những phương pháp phòng chống của nhà nước. Độc quyền, và có lẽ vì thế, kèm theo nhiều bất cập, và một vài ngu ngốc.
Ngu ngốc, ví dụ như văn bản của bộ gtvt, quy định 1 xe - 1 tài xế - 1 khách - 0 dừng. Chắc là bộ nọ nghĩ, mọi người đều ở HN. Tội nghiệp các sinh viên du học, cùng gia đình họ, và các lái xe.
Bất cập, như chính sách chợ búa. Lại còn đe doạ "đóng băng dài ngày". Khiến cho việc khan hiếm thực phẩm, cũng thành ... có thực.
Cái này gọi là hoạ vô đơn chí, covid không đi một mình mà đi cùng ... chính sách của nhà nước.
Chép lại đây những kinh nghiệm của một người bạn (trẻ) quen biết vừa trải qua F0.
<Tinh thần lạc quan là yêu tố quan trọng hàng đầu để chiến thắng Covid>
Hôm nay, sau hơn 14 ngày tự chiến đấu vượt qua Covid tại nhà, mình đã có kết quả âm tính.
Sau chuỗi những ngày với đầy đủ các trạng thái và cung bậc cảm xúc, vượt qua nỗi sợ hãi, mình viết vài dòng chia sẻ cho mọi người có thêm góc nhìn về F0 Covid và share cho những ai đang hoặc có người thân lỡ dính phải Covid có thêm niềm tin để vượt qua.
Thời gian đầu ủ bệnh những triệu chứng nhẹ như cảm giác ớn lạnh, rùng mình, uể oải… mình không để ý và nghĩ là do thay đổi thời tiết.
*Đêm 27/7 bắt đầu dấu hiệu mệt mỏi và sốt nhẹ, bủn rủn cơ bắp đau nhức. Suốt đêm không thể ngủ được.
*Ngày 28/7 là ngày đầu tiên băt đầu sốt cao li bì và đau nhức toàn thân, đau cơ đau xương không chịu nổi. Bắt đầu khô họng, khản tiếng, nóng lạnh toàn thân. Cứ cách 4h phải uống thuốc hạ sốt.
Bắt đầu có nghi ngờ có khả năng bị dính Covid, dự định ngày hôm sau sẽ đi bệnh viện kiểm tra.
Trắng đêm bị đau nhức quằn quại nên không thể nào ngủ được.
*Ngày 29/7 sáng vẫn sốt cao và tiếp tục uống hạ sốt, đau đầu và chóng mặt hơn. Ăn sáng và ăn trưa không nổi nữa. Nóng lạnh toàn thân. Bắt đầu nghẹt mũi và khó thở.
Đến 15h chiều test nhanh thì ra kết quả dương tính (vạch màu rất đậm).
Thông báo cho người thân, đồng nghiệp và những người liên quan để biết thông tin để chuẩn bị. Báo cho y tế phường để họ xuống kiểm tra và chở đi khu cách ly tập trung.
Tinh thần vẫn không hoảng loạn mà bắt đầu tìm hiểu các thông tin về triệu chứng F0 để chuẩn bị đối phó. Đầu tiên là cách tập đếm nhịp thở và đếm mạch cho bệnh nhân F0 để kiểm soát.
Đêm thứ 3 thức trắng để tập thở, lúc này vẫn còn kiểm soát tốt.
*Ngày 30~31/7 bắt đầu cắt được sốt, tuy nhiên đầu vẫn rất đau nên vẫn uống thêm thuốc giảm đau.
Bắt đầu mất mùi vị, và lúc này càng bị nghẹt mũi khó thở hơn.
Ngày này bắt đầu nhận được rất nhiều thuốc men, và các nhu yếu phẩm cần thiết của anh chị em hàng xóm trong chung cư hỗ trợ. Đã nhờ mua được máy đo SPO2 nên cũng an tâm hơn.
Sau khi cắt sốt thì bắt đầu nấu nước lá chanh sả gừng xông.
Uống nước ấm liên tục cho ấm phổi, uống thêm nước chanh sả ấm.
Vẫn theo dõi thông số SPO2 thường xuyên, oxy bắt đầu bị tụt xuống 91-93 nên duy trì tập thở và đi lại để tăng lên trên 95.
*Chuỗi các ngày 1~6/8 là giai đoạn khó thở khó khăn nhất, đặc biệt là vào ban đêm từ 23h~5h sáng.
Sau 5 đêm liên tục thức trắng thì đến đêm thứ 6 không chịu nổi nữa.
Trước khi đi ngủ vẫn cố gắng tập thở và đọc niệm số.
Vừa ngủ thiếp được tầm 30 phút thì SPO2 tụt dưới 90 máy cảnh báo liền choàng dậy tập thở.
Xong cứ mệt quá lại ngủ thiếp, và máy báo thì thức dậy tiếp.
Lúc này nhìn đồng hồ mới 1h sáng, người mệt lả vô cùng và muốn mặc kệ buông xuôi, lúc này đọc dãy số tưởng chừng rất dễ mà cũng thều thào không đọc nổi…
Lúc này bắt đầu chút hoảng sợ nhưng sau đó cố bình tĩnh lại, ráng ngồi dậy cho tỉnh để đọc niệm số và tập thở. Không ngờ có những việc dễ dàng nhất là thở mà nay cũng phải tập làm như trẻ con. Mở nhạc thiền phật để cho tâm lý thoải mái hơn và lắng nghe âm thanh tích cực. Niệm chú đại bi mong tai qua nạn khỏi. (Đến ranh giới này thì tất cả mọi niềm tin, mọi phương pháp đều áp dụng miễn sao có thêm hy vọng).
Sáng ngày 3/8 biết được thông tin nằm sấp kê 3 gối nên làm ngay và hiệu quả rõ rệt, oxy không bị tụt nữa. Đúng là một cách nằm cải thiện oxy tuyệt vời.
Đến trưa y tế phường thông báo thông tin sẽ đi cách ly tập trung nên chuẩn bị đồ đạc. Tuy nhiên cuối cùng lại nhận thông báo không đi (chắc quá tải rồi nên họ không nhận nữa).
Giai đoạn này ban ngày sẽ ổn hơn nên tranh thủ ngủ bù để ban đêm chiến đấu.
Đến đêm 6/8 là đỉnh điểm của khó thở, mặc dù lúc này mũi không còn nghẹt nhưng có cảm giác như bị sặc khói cay xè, hoặc giống như hít phải thuốc xịt gián. Cuống phổi bị nghẹt vô cùng khó thở. Đến 3h sáng là bắt đầu bị tụt SPO2, đỉnh điểm là tụt xuống tới 78 cực kỳ nguy hiểm. Lúc này người mệt lả, và cảm nhận bị thiếu oxy rõ rệt, có một chút sợ hãi. Sau đó ráng ngồi dậy tập thở, và sử dụng bình oxy mini hít vài lần thì thấy SPO2 tăng lên nên tự tin sẽ vượt qua. Tập thở thêm một lúc và nâng được oxy lên trên 95 là yên tâm qua khỏi. Những thời điểm này các số điện thoại người thân đã nhá sẵn để khẩn cấp là bấm gọi. Tuy nhiên may mắn là vẫn ráng vượt qua được.
Các ngày 7~11/8 là giai đoạn đã vượt qua được khó khăn, bắt đầu có lại được vị giác. Ăn uống thấy ngon hơn. Mặc dù vẫn còn khó thở về đêm nhưng duy trì các tư thế nằm sấp nên cải thiện được oxy đáng kể. Thỉnh thoảng máy vẫn báo SPO2 bị tụt dưới 90 nhưng nhìn chung không còn đáng ngại.
Ngày 9/8 tự test lại thì vẫn còn dương tính nhưng vạch màu đã mờ hơn rất nhiều, tải lượng virus đã giảm nhiều.
Sáng ngày 11/8 là đủ 14 ngày, vẫn còn chút lo lắng do khó thở lâu nên muốn đi bệnh viện kiểm tra nhưng không xin được giấy lệnh đi khám và nhà vẫn còn bị phong tỏa. Tuy nhiên nhận được thông báo từ y tế phường sẽ qua test lại cho các F0, đến trưa test ra kết quả âm tính. Báo tin mừng cho mọi người biết để an tâm.
Y tế phường vẫn yêu cầu tiếp tục tự cách ly và phong tỏa nhà thêm 7 ngày, và sẽ test lại kết quả lần nữa trước khi gỡ phong tỏa.
Và vẫn còn cần thêm thời gian dài để phục hồi hoàn toàn sức khỏe. Tuy nhiên có thể an tâm rằng mình F0 đã chiến thắng Covid.
Xin cảm ơn tất cả mọi người, và đặc biệt là tình cảm tuyệt vời của ACE cư dân La Astoria đã cùng giúp mình vượt qua.
Cầu mong mọi người bình an vượt qua đại dịch!
<Mình viết bài này với mong muốn lan toả được tinh thần lạc quan tới các F0 tự tin chiến thắng>